Kịch bản Điếu Cày trong ván bài Mỹ trở lại Việt Nam
Lữ Giang
Ngày 21.10.2014, khi Điếu Cày đến phi trường Los Angeles, người Việt tại vùng Nam Cali đã đón tiếp rất nồng nhiệt. Nhưng chuyện Điếu Cày đột nhiên được nhà cầm quyền CSVN phóng thích và cho đi Mỹ đã gây khá nhiều thắc mắc đối với dư luận trong cũng như ngoài nước.
Ngày 23.10.2014, Phó phát ngôn viên Bộ Ngoại giao VN là Phạm Thu Hằng cho biết Nhà nước Việt Nam đã quyết định tạm đình chỉ chấp hành hình phạt tù đối với Nguyễn Văn Hải và cho phép xuất cảnh sang Hoa Kỳ “vì lý do nhân đạo”.
Hai đài Việt ngữ của chính phủ Hoa Kỳ thả bong bóng: Đài VOA ngày 23.10.2014: “Vụ Điếu Cày: Việt Nam dùng tù nhân làm con bài mặc cả với Mỹ?” Đài RFA ngày 27.10.2014: “Ai đã xây dựng hình tượng blogger Điếu Cày – Nguyễn Văn Hải?” Còn nhật báo Cali Today ở San Jose ngày 27.10.2014 đặt câu hỏi: “Trục xuất Điếu cày sang Mỹ: Phải chăng là vụ “buôn người” giữa hai chính phủ?” Trước đó báo này cho rằng “họ xem việc làm này như là sự nhượng bộ, ngõ hầu Mỹ sẽ cứu xét nguyện vọng gia nhập TPP của Hà Nội”! Trong khi đó, Điều Cày dọa: “Tôi sẽ kiện Việt Nam ra tòa quốc tế” và “Tôi phải chỉ rõ ra những khuyết tật của xã hội Việt Nam”, v.v.
CHỈ LÀ NHỮNG KỊCH BẢN
Thật ra, không phải chỉ Điếu Cày mới qua Mỹ chân ướt chân ráo, mà rất nhiều “bình luận gia ta” đã từng ở Mỹ gần 40 năm, vẫn tin rằng nhà cầm quyền Việt Nam đang nhượng bộ Mỹ để đổi lấy một số lợi ích về cả chính trị, kinh tế lẫn quân sự. Nhưng có nhiều dấu hiệu cho thấy những chuyện đã xảy ra giữa Mỹ và Việt Nam trong những tháng gần đây chỉ là những kịch bản đang do cả hai bên cùng đạo diễn để mở đường cho một chính sách mới của Mỹ sắp được thực hiện ở Việt Nam để ngăn chận Trung Quốc tràn xuống Đông Nam Á. Dân chủ, nhân quyền, TPP… chỉ là chiêu bài. Trung Quốc từ trên cao nhìn xuống nên thấy rõ hơn: Tờ “Tầm Nhìn” tiếng Tàu ngày 25.10.2014 đã dẫn tờ “Phượng Hoàng” cũng tiếng Tàu, đặt câu hỏi: “Việt Nam tại sao trở thành con cưng mới của Mỹ, dựa vào họ cũng có thể đối đầu với Quân đội Trung Quốc?”
Cũng giống như lúc trước, khi bỏ cấm vận và lập bang giao với Hà Nội, rồi đây Mỹ cũng sẽ làm ở Việt Nam những điều trái với những gì người Việt đấu tranh đang mong muốn hay đòi hỏi. Điếu Cày cũng chỉ đóng một vai phụ nhỏ trong những kịch bản đó.
VÀI NÉT VỀ ĐIẾU CÀY
Điếu Cày có tên thật ra Nguyễn Văn Hải, còn được gọi là Nguyễn Hoàng Hải, có bút hiệu là Điếu Cày, sinh ngày 23.9.1952 tại Hải Hưng (Hải Dương – Hưng Yên cũ), con ông Nguyễn Văn Duy và bà Trần Thị Huệ, thường trú tại 57/3-4 Phạm Ngọc Thạch (Duy Tân cũ), phường 6, quận 3, Sài Gòn, đã có vợ là bà Dương Thị Tân (sinh năm 1958, nay đã ly dị) và ba con là Nguyễn Trí Dũng, Nguyễn Thị Hoàng Yến và Nguyễn Thị Thu Hương (đang ở Vancouver, Canada).
Nguyễn Văn Hải đi bộ đội từ 1971 đến 1976 rồi về làm việc tại Công ty Kim khí Hải Phòng một thời gian, sau đó vào Sài Gòn học nghề sửa chữa điện tử và làm nghề sửa chữa điện tử tại Công ty Dịch vụ Thương mại Sài Gòn. Anh còn hành nghề mua bán bất động sản, nhờ nghề này cuộc sống của anh đi lên.
SƠ LƯỢC CÁC VỤ ÁN ĐIẾU CÀY
Nguyễn Văn Hải bị bắt trưa ngày 19.4.2008 tại Đà Lạt và phát lệnh cấm di chuyển khỏi nơi cư trú. Ngày 20.4.2008 Công An xét nơi cư trú và làm việc của Nguyễn Văn Hải tại Sài Gòn, tịch thu nhiều dụng cụ và dữ liệu. Kết quả cuộc điều tra cho biết:
1.- Về tội trốn thuế
Theo bản cáo trạng, Nguyễn Văn Hải và Dương Thị Tân có hai căn nhà ở Sài Gòn, một ở số 57/3 – 57/4 đường Phạm Ngọc Thạch, phường 6, quận 3, và một ở 84D đường Trần Quốc Toản, phường 8, quận 3. Lúc đầu ông cho Công ty Cổ phần Kính mắt Hà Nội thuê hai căn 57/3 – 57/4 đường Phạm Ngọc Thạch kể từ ngày 1.6.1999 với giá 1.200 USD/tháng (gồm nhà và thiết bị), rồi được tăng giá lên dần, từ 1.7.2002 đến 1.7.2005 là 1.400 USD/tháng, từ 1.7.2008 là 1.600USD/tháng và từ 1.7.2010 là 2.000 USD. Kể từ 2007, hai căn nhà này đã được sang tên lại cho con trai là Nguyễn Trí Dũng.
Căn nhà số 84D đường Trần Quốc Toản, phường 8, quận 3, lúc đầu Nguyễn Văn Hải dùng để ở, đến tháng 2/2006 cho Phan Huỳnh Minh Nguyệt, Lý Thị Tuyết Hạnh và Đinh Lê Hà thuê làm dịch vụ thẩm mỹ với giá 600 USD/tháng.
Trong cả hai dịch vụ cho thuê nói trên, vợ chồng Hải không hề kê khai và nộp thuế giá trị gia tăng, thuế thu nhập và thuế môn bài. Theo kết luận giám định của Chi cục Thuế quận 3, tổng số tiền cho thuê hai căn nhà nói trên là 2.816.371.275 đồng. Tổng số tiền trốn thuế là 441.632.446 đồng.
2.- Về tội tuyên truyền chống phá nhà nước
Theo bản cáo trạng, năm 2001 ký giả Lê Xuân Lập (sinh năm 1958) đang làm việc tại một tờ báo có văn phòng ở Sài Gòn đã gởi đơn cho Hội Nhà Báo Việt Nam xin thành lập “Hội nhà báo tự do” với mục đích giúp đỡ, tương trợ những cộng tác viên không có thẻ nhà báo. Đề nghị này không được chấp nhận. Đến năm 2007, Lê Xuân Lập nghỉ nghề làm báo và đệ đơn lên Thủ tướng Chính phủ xin thành lập “Hội nhà báo tự do” nhưng cũng không được phép.
Sau đó, qua trao đổi trên mạng Internet và qua điện thoại, Lập gặp gỡ Nguyễn Văn Hải cùng một số đối tượng khác và thành lập “Câu lạc bộ nhà báo tự do”(CLBNBTD). Lập được bầu làm chủ nhiệm. Nguyễn Văn Hải và 2 đối tượng khác được giao nhiệm vụ thiết kế blog CLBNBTD rồi thông báo rộng rãi cho các thành viên sử dụng.
Nhưng sau đó Nguyễn Văn Hải đã tự động thay đổi mật khẩu blog và nhận làm chủ nhiệm blog, loại Lê Xuân Lập ra, đưa bà Tạ Phong Tần (sinh năm 1968 ở Bạc Liêu, một cựu sĩ quan công an) và anh Phan Thanh Hải (sinh 1969 tại Thủ Đức, Sài Gòn) vào phụ trách bài vở và biến thành một cơ quan đấu tranh chính trị, chống đối nhà nước. Tạ Phong Tần lập blog “Công lý và Sự thật”, sau đổi thành “Sự thật và Công lý”, còn Phan Thanh Hải lập blog “Anhbasaigon”.
Chỉ trong thời gian từ tháng 9/2007 đến tháng 10/2010, đã có 421 bài đăng trên CLBNBTD, trong đó có 94 bài do thành viên CLBNBTD viết và 327 bài lấy lại từ các blog, trang web của các tổ chức hoạt động chống phá Nhà nước Việt Nam. Trong số này, 26 bài được coi là “kích động công luận tham gia đấu tranh thay đổi sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản, thay đổi chế độ chính trị, Nhà nước hiện tại nhằm xây dựng một chế độ khác, nhà nước khác…” (Kết luận giám định số 10/KLGĐ, ngày 15.4.2011). Ngoài ra, 3 bị can còn lợi dụng các sự kiện chính trị, tổ chức và tham gia các cuộc biểu tình với danh nghĩa chống Trung Quốc xâm chiếm Hoàng Sa-Trường Sa và tẩy chay Olympic Bắc Kinh khi rước đuốc qua Sài Gòn.
Bản cáo trạng còn cho biết Nguyễn Văn Hải và Phan Thanh Hải đã tham gia đợt huấn luyện do tổ chức phản động “Đảng Việt Tân” tổ chức tại Thái Lan. Thật ra đây là “Đảng Việt Tân” giả do Công An lập ra, phối hợp với Nguyễn Sĩ Bình ở Bắc California để gài bắt nhóm Luật Sư Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thăng Long, Nguyễn Tiến Trung, nhóm Sinh Viên Thanh Niên Công Giáo Vinh và nhóm Nguyễn Văn Hải. Lúc đầu Nguyễn Văn Hải và Phan Thanh Hải chối, nhưng Công An đưa băng ra nên đành câm họng.
DIỄN BIẾN KỲ LẠ CỦA VỤ ÁN
Điều đáng ngạc nhiên là nhà cầm quyền CSVN không truy tố Nguyễn Văn Hải cả hai tội trốn thuế và tuyên truyền chống phá nhà nước cùng một lúc. Có lẽ những gì nhóm Nguyễn Văn Hải đã làm không quan trọng lắm, nhưng thấy Hải hay quậy nên gài để bắt và cô lập. Lúc đầu Nguyễn Văn Hải và vợ là Dương Thị Tân chỉ bị truy tố về tội trốn thuế. Ngày 10.9.2008 toà án Quận 3, tuyên phạt Nguyễn Văn Hải 2 năm 6 tháng tù giam, và bà Dương Thị Tân án cải tạo không giam giữ 16 tháng và thử thách 3 năm.
Bị vào tù rồi, Hải vẫn còn quậy. Những tin đấu tranh của Điếu Cày từ trong tù đưa ra ngày càng dồn dập, được đài Á Châu Tự Do (RFA) thổi phồng lên. Tạ Phong Tần và Nguyễn Thanh Hải ở ngoài cũng nhập cuộc, làm cho vụ chống đối ngày càng trở nên nghiêm trọng.
Ngày 19.10.2010 là ngày ông Hải mãn hạn tù, nhưng thay vì trả tự do, Công An cho lệnh tiếp tục giam giữ. Mặc dầu hồ sơ vụ án được lập từ năm 2008, đến tháng 9/2011, tức hơn hai năm sau, hai blogger Tạ Phong Tần và Phan Thanh Hải mới bị bắt và bị truy tố cùng với Nguyễn Văn Hải về tội “tuyên truyền chống phá nhà nước” với mục đích giam giữ Điếu Cày lâu hơn.
Ngày 24.9.2012, Tòa án Sài Gòn đã đã mở phiên sơ thẩm, tuyên phạt Nguyễn Văn Hải 12 năm tù và 5 năm quản chế tại địa phương, Tạ Phong Tần 10 năm tù và 3 năm quản chế tại địa phương, và Phan Thanh Hải 4 năm tù về tội “tuyên truyền chống nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”. Cả ba đã kháng cáo, nhưng trong phiên xử ngày 28.12.2012, Tòa Phúc Thẩm đã y án Nguyễn Văn Hải và Tạ Phong Tần. Riêng Phan Thanh Hải vì “có thái độ thành khẩn và hoàn cảnh gia đình khó khăn” nên tòa giảm mức án xuống còn 3 năm tù giam.
ĐI VÀO KỊCH BẢN CỦA MỸ
Chúng ta nhớ lại, từ năm 1988 Hoa Kỳ đã cho nhiều phái đoàn đến Việt Nam, được nói là đi tìm người Mỹ mất tích (POW/MIA). Ông Nguyễn Văn Thiệu là nhà quê, chẳng biết gì về chính trị nên bảo rằng nếu ông ta có quyền thì ông sẽ giải quyết xong ngay! Ông Thiệu không biết tìm POW/MIA chỉ là “diện”, thương lượng để lập lại bang giao với Việt Nam mới là “điểm”. Mặc dầu có nhiều tiếng la hét của người Việt chống cộng, ngày 3.2.1994, Tổng thống Bill Clinton tuyên bố bỏ hoàn toàn cấm vận cho Việt Nam và lập cơ quan liên lạc giữa hai nước, và ngày 11.7.1995 Hoa Kỳ bình thường hóa quan hệ ngoại giao với Việt Nam.
Nay những kịch bản như thế đang được diễn lại. Ngày 23.7.2013 Chủ Tịch Nước Trương Tấn Sang đến Mỹ. Hoa Kỳ và Việt Nam tuyên bố xác lập “quan hệ đối tác toàn diện”. Ngày 14.12.2013 Ngoại Trưởng Kerry đã đến thăm Việt Nam, đi từ Hà Nội đến Cà Mau. Đài RFA nhắc lại rằng đây là chuyến thăm Việt Nam lần thứ 14 của ông John Kerry kể từ khi cuộc chiến Việt Nam kết thúc hồi năm 1975. Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Mỹ Jen Psaki cho biết ông Kerry “nhấn mạnh cam kết lâu dài của Mỹ với khu vực.”
Trong cuộc điện đàm hôm 21.5.2014, Ngoại trưởng Kerry chính thức mời Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh thăm Hoa Kỳ. Ông Phạm Bình Minh đã đến thăm Hoa Kỳ trong hai ngày 1 và 2.10.2014. Ông Kerry khẳng định “Hoa Kỳ coi trọng vai trò của Việt Nam ở khu vực” và “mong muốn tiếp tục thúc đẩy hợp tác với Việt Nam trên tất cả các lĩnh vực.” Còn bà Cố vấn An ninh quốc gia Susan Rice nhấn mạnh “Hoa Kỳ tiếp tục cam kết triển khai chiến lược tái cân bằng ở khu vực.”
Tuy nhiên, nếu muốn xử dụng CSVN để ngăn chận Trung Quốc tràn xuống Đông Nam Á, công việc trước tiên là phải sơn trắng lại, vì lâu nay đài RFA bôi đen quá nhiều rồi. Kịch bản sơn trắng do “hai ta cùng diễn”. Năm 2012, Đảng CSVN đã cho bắt khoản 50 người bất đồng chính kiến, năm 2013 chỉ còn 3 người, năm 2014 chưa kiểm được. Ngoài ra, Hà Nội còn cho phóng thích một số tù chính trị được coi không còn nguy hiểm như Đinh Đăng Định, Nguyễn Hữu Cầu, Vi Đức Hồi, Nguyễn Tiến Trung, Phương Uyên, Trần Tư, Nguyễn Tuấn Nam…
Riêng đối với các thành phần bị coi là “bất trị” như Linh mục Nguyễn Văn Lý, Trần Khải Thanh Thủy, Cù Huy Hà Vũ, Điều Cày Nguyễn Văn Hải…, nếu thả ra sẽ quậy tiếp nên phải giam cho hết quậy. Cha Lý bị tai biến mạch máu nảo, đưa vào “nursing home” Nam Hà là xong. Còn ba người còn lại, phải đưa giam chung với tù hình sự cho chúng nó “xử lý". Tôi đã từng bị giam ở Trại 5, Yên Định, cách Thanh Hóa khoảng 50cs. Đây là trại tù đầu tiên của Việt Minh từ 1945, trước gọi là Trại Lý Bá Sơ rồi Trại Lam Sơn, nên biết rất rõ. Trần Khải Thanh Thủy và Cù Huy Hà Vũ được đưa vào đó để chịu đòn. Nếu không được đi, Trần Khải Thanh Thủy đã bỏ xác ở đó rồi. Còn Điếu Cày cho ra Trại số 6, Thanh Chương, Nghệ An, cũng thế thôi. Nhưng ngày nay thông tin rất rộng rãi, giam lâu hay có chuyện gì không hay xảy ra sẽ bị công luận la ó, nên Hà Nội phải nhờ Mỹ “cứu bồ”, tức rước dùm các “của nợ”!
TỰ CHỌN CON ĐƯỜNG MÀ ĐI
Điếu Cày chưa biết gì về nước Mỹ nên dọa “kiện Việt Nam ra tòa quốc tế” và “chỉ rõ ra những khuyết tật của xã hội Việt Nam”. Điếu Cày sẽ được đưa lên Ủy Ban Ngoại Giao Hạ Viện để trình bày như các cò mồi khác, nhưng những điều anh ta sẽ nói, CIA và Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ biết rõ gấp anh ta 10 lần. Cở như Janet Nguyễn thuyết trình, người ta tưởng con nít đang đọc bài học thuộc lòng. Như thế mới gọi là kịch bản. Sau đó Điếu Cày sẽ đi vào con đường của Nguyễn Chí Thiện, Đoàn Viết Hoạt, Cù Huy Hà Vũ, v.v.
Hôm 2.10.2014, Ngoại Trưởng Kerry đã thông báo cho Ngoại Trưởng Phạm Bình Minh quyết định gỡ bỏ một phần lệnh cấm bán võ khí sát thương cho Việt Nam. Một viên chức ngoại giao nhấn mạnh: “Đây là một bước đi rất quan trọng đầu tiên nhằm thúc đẩy sự hợp tác trong tương lai.”
Mỹ đang thay đổi đường lối để biến Đảng CSVN và Việt Nam thành một nút chặn Trung Quốc tràn xuống Đông Nam Á, về cả kinh tế lẫn chính trị. Mỹ đang đào tạo “thằng con” để thay thế “thằng cha”. Quan trọng hơn cả, Mỹ đang trấn an Đảng CSVN rằng theo Mỹ không phải lúc nào cũng có nghĩa là mất Đảng. Đường lối tuyên truyền của đài RFA sẽ thay đổi, ít ra theo chiều hướng của đài VOA.
Những gì Mỹ đã làm năm 1975 khi bỏ miền Nam, hay năm 1994 và 1995 khi tái lập bang giao với Hà Nội, rồi cũng sẽ tái diễn trong thời gian sắp đến, bất chấp người Việt chống cộng muốn gì. Dân chủ, nhân quyền. TPP… chỉ là chiêu bài.
Những người có thói quen suy nghĩ và hành động theo CẢM TÍNH có căn bệnh rất trầm kha, đó là RẤT SỢ SỰ THẬT, nên thất bại liên tục. Đừng tự lừa dối mình và lừa dối kẻ khác, phải tự chọn con đường riêng của mình để tìm ra một lối thoát.
Ngày 6.11.2014
Lữ Giang
No comments:
Post a Comment