Sunday, December 28, 2014

Tiếng lóng mới cho các quán nhậu

Tiếng lóng mới cho các quán nhậu

Nhóm phóng viên tường trình từ Việt Nam
2014-12-22    
      
    
              
       

Ngoài các quán nhậu, các cò dắt gái hoạt động ngang nhiên trên đường phố.
Ngoài các quán nhậu, các cò dắt gái hoạt động ngang nhiên trên đường phố.
RFA files

Quán nhậu “sung sướng lên tận thiên đường xã hội chủ nghĩa” là câu cửa miệng để tiếp thị của các cô gái bán hoa ở các quán nhậu này và cũng là câu mà các mà cò dắt gái dùng để tiếp thị với các mày râu khi mời họ đến các tụ điểm ăn chơi này. Không ở đâu xa, ngay tại thành phố Đà Nẵng, nơi mà người ta có thể yên tâm khi để xe ngoài cổng, ít lo lắng về chuyện trộm cướp. Nhưng bù vào đó, các bà vợ nếu không biết quán xuyến chuyện gia đình khéo léo, các ông chồng sẽ dễ dàng sa vào bẫy “sung sướng đến tận thiên đường xã hội chủ nghĩa” và nhận kết cục tán gia bại sản vì cái thiên đường này.
Mua dâm thay thế cho “miếng trầu là đầu câu chuyện”
Một bà vợ có chồng mê “thiên đường sung sướng” này, yêu cầu giấu tên, chia sẻ nỗi bức xúc của bà: “Có đồng nào là cho gái ăn hết đồng đó, không mang về nhà, nhà nghèo đói cũng chịu, có bao nhiêu cho đĩ bấy nhiêu. Mà mấy con đó đâu có vừa, cho chừng nào nó ăn hết chừng đó, ăn hết rồi nó móc ruột ra nó ăn, nó đâu nghĩ cho gia đình của mình, ăn được là nó ăn thôi.”
Theo người phụ nữ này, hiện nay, tình trạng các quán nhậu ven biển, dọc theo đường Phạm Văn Đồng, Trường Sa và Võ Nguyên Giáp (tức là đường Hoàng Sa cũ) và đường Nguyễn Tất Thành, đặc biệt là các quán nhậu có biển hiệu ghi bằng chữ Trung Quốc, các cô chân dài làm nghề bán dâm đã trú ẩn và hoạt động hết công năng ở các quán này. Hình thức bán dâm của họ khá phức tạp và lộ liễu. Thỉnh thoảng vẫn có vài ổ mại dâm bị công an đến làm việc nhưng con số bị bắt có thể nói là chưa đạt đến 10% so với thực tế.
Đặc biệt là các quán nhậu có biển hiệu ghi bằng chữ Trung Quốc, các cô chân dài làm nghề bán dâm đã trú ẩn và hoạt động hết công năng ở các quán này...Hình thức bán dâm của họ khá phức tạp và lộ liễu. Thỉnh thoảng vẫn có vài ổ mại dâm bị công an đến làm việc nhưng con số bị bắt có thể nói là chưa đạt đến 10% so với thực tế
Thường thì các ông chồng hẹn với các đối tác làm ăn và đãi khách bằng cách dẫn nhau đi mua dâm ở các quán này. Kiểu đãi khách bằng mua dâm hiện tại giống như là một hành vi giao tiếp đơn thuần theo kiểu “miếng trầu là đầu câu chuyện” của ông bà ngày xưa. Nếu ngày xưa không có miếng trầu cay sẽ khó nói chuyện với nhau thì hiện tại, những đối tác làm ăn với nhau hoặc quan hệ bạn bè, bà con đều đãi nhau theo kiểu này.
Một khi các ông rủ nhau đi nhậu, các bà vợ ở nhà chỉ nghĩ rằng đây là một việc rất bình thường bởi chuyện ăn nhậu là chuyện giao lưu bạn bè, thân hữu đã được qui chuẩn hoá bằng câu nói của cựu chủ tịch thành phố Nguyễn Bá Thanh “Đà Nẵng có nhiều quán nhậu nhất Việt Nam… Nếu không giàu thì lấy tiền đâu mà đi nhậu!”. Và đa phần các bà vợ không hề hay biết rằng phía sau các quán nhậu này là một thứ dịch vụ khác đang âm thầm rỉa rói hạnh phúc gia đình của họ.
Cũng theo người phụ nữ này, chồng bà là một cán bộ nhà nước, và đa phần khách đến các quán nhậu có gái mại dâm đều là cán bộ nhà nước, những người không phải là cán bộ nhà nước thì phải có nhiều tiền, hoặc là mới nhận tiền đền bù giải toả đất ở hoặc là dân áp phe làm ăn. Những thành phần không phải cán bộ nhà nước ít có cơ hội đến quán nhậu “sung sướng đến tận thiên đường xã hội chủ nghĩa” hơn so với giới cán bộ, công chức, viên chức nhà nước.
Bởi giới cán bộ nhà nước mới có nhiều phi vụ chồng chéo để áp phe, có nhiều khoản tiền mờ ám nào đó để mánh khoé mà đi nhậu, chính những đồng tiền không phải đổ mồ hôi mà vẫn có này là cái cớ, là động lực tốt nhất để dắt nhau đến quán nhậu mà vợ con không biết và có thể tung tẩy, gọi gái bán dâm để hành lạc. Tất cả đều có thể diễn ra một cách vô tư, vô tội vạ bởi khi người ta không tốn mồ hôi, nước mắt mà vẫn có tiền đầy túi thì việc tiêu tiền cũng chẳng khác gì việc dọn vệ sinh định kỳ cho não trạng vốn dĩ bám đầy ám muội.
Bởi giới cán bộ nhà nước mới có nhiều phi vụ chồng chéo để áp phe, có nhiều khoản tiền mờ ám nào đó để mánh khoé mà đi nhậu, chính những đồng tiền không phải đổ mồ hôi mà vẫn có này là cái cớ, là động lực tốt nhất để dắt nhau đến quán nhậu
Đương nhiên, trong cơn giận chồng, người phụ nữ này đã không tiếc lời mắng nhiếc những kẻ giống như chồng của bà nhưng không phải là sai. Hoạt động mại dâm trong các quán nhậu sung sướng đến tận thiên đường xã hội chủ nghĩa tại Đà Nẵng đã vượt đến tầm cao mới, nói theo cách của giới cán bộ ưa chơi bời.
Khách cán bộ thường chơi theo mùa thi đua của cơ quan
Một chủ quán chuyên cung cấp gái chân dài cho khách nhậu, tên Tuấn, là bảo kê của khu vực bờ biển đường Nguyễn Tất Thành, chia sẻ: “Giá hữu nghị cho một em là bảy xị (bảy trăm ngàn), chưa tính khách sạn, nghiêm túc đàng hoàng, không có vấn đề gì, đó là đi chơi, uống rồi nó về. Còn qua đêm với nó thì thỏa thuận, thường thì khoảng một triệu đến một triệu hai. Mấy đứa đó khoảng 24 – 25 tuổi. Nó không phải dân Đà Nẵng mình mà là dân Tuy Hòa. Muốn miền Tây thì có miền Tây, miền Tây thì không ngon hàng bằng Tuy Hòa, Tuy Hòa chiều khách lắm, đảm bảo an toàn, không có vấn đề gì hết.”
Theo anh này, việc kiếm một cô gái để lên thiên đường trong một đêm hay nhiều đêm tại Đà Nẵng có khi còn dễ hơn kiếm một hộp cơm gà để mua. Vấn đề là có chịu chơi và có đủ tiền để chơi hay không mà thôi. Gần đây, kể từ ngày các sòng bài của người Trung Quốc đi vào hoạt động cũng như các quán nhậu chuyên phục vụ người Hoa ở khu vực đường Trường Sa, Hoàng Sa trở nên đắt đỏ thì các cô gái từ miền Tây phải dạt lên khu vực Hoà Khánh để nhường chỗ cho các cô gái trẻ từ Phú Yên, Bình Định, Quảng Ngãi, Huế, Quảng Trị đến bán dâm.
Việc kiếm một cô gái để lên thiên đường trong một đêm hay nhiều đêm tại Đà Nẵng có khi còn dễ hơn kiếm một hộp cơm gà để mua. Vấn đề là có chịu chơi và có đủ tiền để chơi hay không mà thôi
Số gái bán dâm chiếm áp đảo và có giá đi khách tương đối đắt phải nói đến các cô gái Phú Yên, Bình Định và Thừa Thiên Huế. Các cô này thường có độ tuổi từ 15 đến 25, qua khỏi tuổi này, thường thì các cô đã rút về quê để lấy chồng, sống một cuộc đời khác hoặc lên chức má mì. Ngược lại, các cô miền Tây thì chơi tẹt ga, không cần nghĩ đến tương lai nên đến độ tuổi 30 hoặc trên 30 vẫn còn bôn tẩu xứ người kiếm khách qua đêm trong bối cảnh ế ẩm cuối mùa.
Cũng theo anh chủ quán này cho biết, khách hàng mua dâm ở Đà Nẵng khá ổn định, theo mùa thi đua của cơ quan. Hễ cơ quan nào đang thi đua chống tham nhũng thì nhất định các quan chức, công chức trong cơ quan đó chơi gái bạo nhất, chiếm số lượng đông nhất. Giải thích về vấn đề này, anh này lấy ví dụ, như ngành y tế Đà Nẵng nói riêng và cả nước nói chung đang có phong trào thi đua đối xử tốt với bệnh nhân, chống phong bì thì đa phần cán bộ y bác sĩ không dám nhận phong bì của người nhà bệnh nhân nhưng có thể nhận lời đi nhậu và ngủ qua đêm với một cô chân dài trẻ tuổi nếu người nhà bệnh nhân hiểu ý. Mà có ai hiểu ý bác sĩ hơn người nhà bệnh nhân. Chính vì vậy, trong mùa thi đua của ngành y tế, giới mại dâm Đà Nẵng bội thu nhờ vào đội ngũ y bác sĩ này.
Và các ngành khác cũng vậy, càng thi đua chống tham nhũng, chống tiêu cực bao nhiêu thì các ổ mại dâm cao cấp càng ăn nên làm ra bấy nhiêu nhờ vào cuộc chạy đua thành tích trong sạch, liêm khiết này bấy nhiêu.
Câu chuyện mại dâm “sung sướng đến tận thiên đường xã hội chủ nghĩa” là một câu chuyện dài và âm ỉ, khó nói!
Nhóm phóng viên tường trình từ Việt Nam.

No comments:

Post a Comment