NGÔI MỘ KẾT BỊ LỘ THIÊN CƠ
Có lẽ trong chúng ta, một lần trong đời thế
nào cũng có nghe nói đến “Mộ Kết”, nhưng
vì sao mà có? Thì đa phần mọi người đều không rành hoặc hiểu chưa thuần nhất…
Thông
thường, chúng ta thấy ngôi mộ nào do “Mối” xông lên, mỗi ngày đất đắp mộ một
lớn ra, thì gọi là mộ kết, và thân nhân của ngôi mộ đó chắc chắn sẽ được hồng
phúc, giàu sang, phú quý v.v…
Trước
năm 1975, trong khu nghĩa trang Mặc đĩnh Chi, tại Sài gòn, chúng ta thấy cũng
có vài ngôi mộ như vậy!
Nhưng…Nếu
mộ bị xây bao phủ bằng xi măng kiên cố, mộ không có Mối xông, thì thật khó mà
có thể luận định?
Trong
phạm vi bài viết này, xin cho phép tôi được lạm bàn về:
Ngôi mộ
bà Nội của tôi cũng đã được gọi là Mộ Kết, nhưng lại bị “lộ thiên cơ”!
Kết
là gì? Ảnh hưởng ra sao? Khi bị “lộ thiên cơ” thì hậu quả sẽ ra như thế nào?
Xin
mời mọi người cùng đọc tiếp….
Vào
đầu thập niên 40, gia đình Họ Hàng của tôi sống ở Nam Định, ngôi nhà số 41 phố
Hàng Sắt là nơi Ông Nội tôi thường trú, nhà có 03 tầng lầu, to rộng và dài,
dưới bán hàng sắt, và một vài thứ khác, trên để ở, ngoài chỗ để ở ra còn có chỗ thờ Quan Công, Lưu Bị, Ngũ Hổ, chỗ thờ
Gia Tiên, rất khang trang và uy nghi ở tầng thứ hai…
Và
đặc biệt hơn hết là phòng đọc sách của Ông Nội tôi, chứa đựng rất nhiều sách
hiếm quý, mà từ ngày bà Nội mất đi, ông Nội tôi thường hay dành nhiều thời giờ
ở trong đó…
Hơn
03 năm sau ngày bà Nội tôi mất, gia đình bác Tuấn của tôi có chuyện buồn, bác Tuấn
gái bị bệnh lao phổi, mỗi ngày một kiệt quệ thấy rõ, chữa thuốc Tây rồi lại
thuốc ta mà nào có thấy hiệu quả? Bác Tuấn trai tuy là người theo Tây học nhưng
đến lúc rối trí cũng đành tin vào lời thầy bói?
Vào
thời điểm này sự mê tín dị đoan vẫn còn ảnh hưởng lớn trong dân gian, vì vậy
việc tin tưởng vào bói toán vẫn còn có “cái lý của nó”!
Theo
như lời của thày bói thì:
“ Sở dĩ bác Tuấn gái cứ đau hoài không
khỏi, lý do là: Ngôi mộ của Bà Nội tôi bị động, cần phải bốc mộ, cho mát mẻ, con
cháu mới khoẻ mạnh, ăn nên làm ra, công danh phát triển???”
Thông
thường thì một người mất đi, sau 03 năm thân nhân có thể bốc mộ, do đó việc bốc
mộ của bà Nội tôi sau 03 năm thì cũng hợp lý thôi,
Tuy nhiên khi bác Tuấn trai xin bốc mộ thì ông
Nội tôi không mấy đồng ý, thấy khó có thể lay chuyển ngay được ông Nội tôi, bác
Tuấn trai nghĩ ra một cách, là cầu cứu tới anh chị em trong gia đình, hy vọng
mọi người đồng ý thì ông Nội tôi cũng sẽ siêu lòng?
Ông
nội tôi có 05 người con trai và 03 người con gái, nhưng người con Cả mất sớm
khi chết còn là “Trai Tân”, nên rất “Linh” thỉnh thoảng đôi lúc hay “nhập”vào
bác Sâm để báo cho mọi người biết những
gì sẽ xảy ra để biết mà tránh hay nên làm,
Mọi
người trong gia đình chỉ cần nhờ bác Sâm thắp nhang, khấn, là bác Cả tôi sẽ
hiện về và nhập vào bác Sâm để nói chuyện cùng mọi người, nghe nói thì chẳng
mấy ai tin, nhưng đó lại là chuyện có thật100%.
Trong thế giới Khoa Học này, có những
chuyện huyền bí cho đến nay chưa có ai giải thích chính xác được, bởi chuyện
này xảy ra có thật, trước mắt, nên đại gia đình nhà tôi không ai phủ nhận! Ngay
chính ba tôi là người theo Tây Học, chẳng tin vào nhửng chuyện ma quỷ, đồng
bóng v.v…Cũng phải đồng ý là có thật!
Vì khi chuyện xảy ra có ba tôi ở đó!!!
Anh
em trong gia đình tuy mỗi người mỗi nơi, nhưng khi nhận được thông tin Khẩn của
bác Tuấn trai của tôi thì tất cả đều thu xếp việc nhà, để về nhà ông Nội tôi, hầu
họp mặt gia đình…
Trước
khi mọi người “mời” bác Cả tôi “về”, thì bác Sâm nằm ngủ mơ thấy: Một người bằng Vàng!!!
Nhưng nói lại cho mọi người hay thì vì đang rối
bời câu chuyện, nên không được ai chú ý!
Khi mọi người hiện diện đầy đủ tại nhà ông Nội tôi, tối đến,
mọi người đề nghị hãy “thỉnh” bác Cả tôi về để xin ý kiến, dĩ nhiên bác Sâm là
người đại diện anh em trong gia đình, thắp nhang khấn bác Cả về…
Mọi
người ngồi xung quanh bác Sâm chờ đợi, chẳng bao lâu bác Cả tôi hiện về, nhập
vào bác Sâm giống như mọi lần trước, có một điều lạ là mỗi khi bác Cả nhập vào
bác Sâm thì giọng nói nghe đúng là giọng
của bác Cả!?
Thoạt
tiên bác Cả nói với bác Nhã là :
-Chú Nhã…. Hãy vào dưới cầu thang đuổi
con nhỏ người làm đi chỗ khác, nó đang núp ở đó để tò mò muốn nghe lén, chuyện
gia đình không nên cho người lạ hay biết?
Bác Nhã đến dưới cầu thang, thì quả thật con bé người
làm đang xanh máu mặt núp trong đó!!!
Tiếp
nối bác Cả tôi nói với ba tôi:
-Chú Trân, chú có học võ, khoẻ mạnh hơn
mọi người hãy thử “Kéo tay”với Anh xem sao?
Ba tôi
vâng lời kéo tay với bác Sâm tôi thì bị bác Sâm thắng một cách rất dễ dàng và
nhẹ nhàng…
Mọi người lúc đó tin chắc bác Cả tôi đã “nhập” vào bác
Sâm rồi!
Qua trò chuyện giữa người Âm và người Dương, thì bác
Cả tôi góp ý:
-Cái gì Trời cho, thì ráng mà giữ lấy, mộ
của Mẹ quý lắm!
Sau đó bác Cả tôi
“Thăng”,
Mọi người cũng phân vân lắm, ông Nội tôi nằm trong phòng,
tuy nghe hết nhưng không ra, và cũng
chẳng góp ý gì, ông tôi là người nhân
từ, quảng đại, thương con, quý cháu, mỗi lời nói đều cân nhắc kỹ càng, sự im
lặng của Ông Nội tôi cũng ngầm tỏ ý :
-“Các
con muốn làm gì thì làm, nhưng Bố thì chẳng muốn bốc mộ, Bố cũng đành tôn trọng
quyết định của các con thôi! Miễn là các con đồng lòng?
Bác T cố gắng thuyết phục mọi người, nên cuối cùng thì
đã được toại ý
Và thế là công việc bốc mộ bà Nội tôi được tiến hành
sau đó…………
Phái đoàn tham dự, ngoài tất cả anh em trong gia đình còn
có sự hiện diện của ông Nội tôi nữa, ông lặng lẽ đi theo mọi người, nét mặt đăm
chiêu, im lặng, ông như chỉ muốn là một chứng nhân đối với việc làm thuận ý,
đồng lòng của các con !?......
Sau khi cúng vái xong xuôi, theo lệnh của thày cúng,
gia đình cho người cắt cổ con gà, máu gà
được vảy để trừ tà ma, khi nhang tàn thì những người phu bốc mộ bắt đầu làm việc…
Chính ra trước
khi mở nắp quan tài, thày phải thắp một cây nến (đèn cày) trên nắp quan tài,
rồi đục một lỗ nhỏ sát cạnh, nếu hơi trong quan tài thoát ra làm tắt ngọn nến, thì không được tiếp tục nữa, còn nếu đục xong mà
nến vẫn cháy thì mới cho bốc mộ? Một phần dị đoan, một phần cũng do kinh nghiệm
truyền khẩu mà tương truyền như thế.
Nắp quan tài đang được mở ra, thì từ đằng xa mọi người
thấy người giữ nghĩa trang đang hối hả chạy đến, vừa chạy tới vừa la lên:
-Ngưng…Ngưng
…Đừng mở ???
Nhưng, nắp đã được mở ngay khi người giữ nghĩa trang
chạy vừa tới sát bên mộ bà Nội tôi, ông ta vừa nhìn xuống quan tài vừa hốt
hoảng nói lớn tiếng:
-
Mộ kết mà sao lại cho phép mở?
Thày cúng chắc cũng hiểu được sự tắc trách của mình,
xanh máu mặt, gượng gạo nói như phân bua:
-Trời lạnh
quá, mọi người lại hối thúc, nên Tôi phải làm nhanh, cướp giai đoạn, đâu ngờ
lại xảy ra như vậy!
Mọi người chồm sát tới mộ bà Nội tôi…
Thì thấy phía nắp trong của quan tài kết bằng những
sợi như sáp, trông như mạng nhện, những khớp xương của Bà Nội tôi, có những lớp
trông như sáp bao quanh, toàn bộ xương người
còn nguyên vẹn,một lớp như thạch (sương sa) bao phủ……….
Nguyễn viết Trường ngồi bên mộ Mẹ ruột tại miền Bắc (VN)
Sau khi đi tù Cải tạo về…Trước khi
qua Mỹ với diện H.O 8
Trong bàng hoàng của mọi người, bác Tuấn trai, ngồi
phệt xuống đất, đôi mắt vốn dĩ đã thiếu
ngủ lâu ngày, mất ít nhiều sự tinh anh, nay mở trao tráo nhìn xuống mộ mẹ
mình…Nỗi đau đớn, hối hận, kinh hãi của bác lúc bấy giờ, làm sao ai trong anh
em có thể đo lường chính xác???
Ông tôi sau khi quan sát tình hình, thật chậm rãi và
khoan dung nói vừa đủ cho các con nghe:
-Cho tiếp tục
thôi….
Ông không phê bình, không quy trách nhiệm cho một ai,
trong những giây phút khó xử nhất như thế này, mới thấy sự bao dung, sự độ
lượng cao cả của Ông Tôi….
Và thế là, những người phu tiếp tục làm việc trong sự
lo âu tột độ của thày cúng!!!Chẳng biết mọi người sẽ đối xử với mình ra sao?
Nhưng nói cho cùng, sự thể đã rồi, chẳng ai quan tâm
phiền trách đến ông thày cúng làm gì.
Vì những chỗ tiếp nối của xương đã dính chặt vào nhau
bằng một chất như sáp ong, nên thật khó khăn cho các người phu làm việc tháo rửa.
Sau khi toàn bộ hài cốt, được gỡ ra và rửa bằng rượu
trắng, rồi cho vào một cái hũ bằng sành, có “Khằng” cẩn thận để chôn lại, mọi
người lặng lẽ ra vể….
Trời buổi sáng miền Bắc hôm đó, lạnh giá, mù sương,
khung cảnh thật buồn và ảo não làm sao, có ai hay chăng ngày đó chính là ngày
thê lương nhất của ông Nội tôi và các con cháu của ông?
Một sự mất mát không thể bù đắp được, một mốc thời
gian cho những ngày bất hạnh tiếp nối trong gia đình…
Trở về nhà, mọi người vô cùng bối rối, bác Sâm đề nghị
hãy “mời” bác Cả về thỉnh ý xem sao?
Mọi người đồng ý liền, khi bác Cả về, “nhập” vào Bác Sâm
và nói:
-Anh đã nói
mà sao không nghe? Chuyện đến nước này quả là rất nghiêm trọng, mộ của Mẹ Kết
như vậy là “Kết Tam Đại”, có nghĩa
ba đời được hiển vinh, con cháu có người làm tới Tứ Trụ Triều Đình, nhưng nay “Bị lộ Thiên Cơ”, con cháu chắc chắn bị
khốn đốn vô cùng, có thể có người không có cái gáo dừa mà ăn cơm!
Anh sẽ cố
gắng tháo gỡ, tuy sẽ không đến nỗi như thường tình, nhưng sẽ có những bất ngờ
xảy đến, lành dữ tới đâu tùy vào “Cái đức của nhà mình”?
Anh nay sống
ở trên Trời, cúng Anh thì cúng với trái cây, chứ đừng cúng bằng đồ mặn!...Nhớ
phải tu thân tích đức, mọi chuyện mới hanh thông.
Mọi người nghe nói vậy cũng vơi đi nỗi kinh hoàng, đến
lúc đó ai cũng tiếc là không nghe lời bác Cả, không quan tâm đến những gì Bác Sâm
kể về giấc mộng của Bác! Và nhất là vì thương hoàn cảnh của gia đình bác Tuấn mà bỏ qua những hành động ngăn cản của Ông
Tôi!!!
……………………………………………………………………….
Thời gian sau đó …
Khởi đầu là bác Tuấn gái mất,
Chị Chi con của bác Tuấn cũng mất tiếp theo,
Me tôi qua đời sau khi sanh ra tôi được 11 tháng,
Anh chị em trong gia đình bị phân tán,
Liên hệ ruột thịt cũng ảnh hưởng xấu đi nhiều, mỗi gia
đình đều có những chuyện đau lòng, lộn xộn,
Nhưng cuộc sống
bết bát nhất vẫn còn cơm ngày ba bữa mà ăn, có lẽ bác Cả tôi đã tận tình giúp
đỡ, nên qua đời Ông tôi, đời Ba tôi, đến đời chúng tôi, đời con cháu chúng tôi
không còn bị ảnh hưởng nữa, nhất là đời con cháu, bọn trẻ gia đình nào cũng học
hành giỏi dáng, cần cù làm ăn, và có một tương lai rực sáng…
Trong thời loạn lạc, di cư, Ông tôi đã cùng sống với
gia đình của ba tôi,
Ông tôi nhân từ lắm, sống giản đơn và luôn hòa mình
cùng mọi người trong gia đình, Ông dạy chúng tôi rất nhiều về cách sống sao cho
đáng sống, có một câu tôi còn nhớ Ông dạy:
“Ông Trời
sanh ra con người, cho con người hai cái mắt để nhìn mọi sự, cho con người hai
cái tai để mà lắng nghe học hỏi, cho con người hai lỗ mũi để mà biết mùi vị
trên đời, nhưng chỉ cho con người một cái mồm để diễn tả cảm nghĩ, do đó hãy:
Nhìn
nhiều, nghe nhiều, ngửi nhiều, nhưng hãy nói ít, làm được như vậy mới xứng đáng
làm Người”
Khi hồi cư về
Hải Phòng thì Ông tôi sống với gia đình Bác Tuấn, và mất sau đó,
Xuốt thời gian
sau cho đến lúc qua đời, mọi người không bao giờ thấy Ông tôi trách cứ con cái
về sự vụ việc bốc Mộ cả, nếu Ông có nói gì về chuyện này, chỉ là có tính cách
kể lại chuyện mà thôi…
Đến nay Tôi tường
trình lại câu chuyện này, theo sự góp nhặt những chi tiết nơi ba tôi, và một
vài người uy tín trong dòng họ từng chứng kiến sự vụ việc này.
Bởi đây là một
chuyện có thật, những tình tiết viết trong đây không là hư cấu, vì trọng tâm của
tôi chỉ muốn ghi lại cho con cháu đời sau được rõ, và những đọc giả được hiểu
thêm về một câu chuyện thật, mang tính huyền bí, đã xảy ra trong giai đoạn lịch
sử của một dòng họ, mà Ngoại Tổ chính là Ngài
NGÔ THỜI NHẬM
Câu chuyện bao quanh chủ đề:
NGÔI
MỘ KẾT nhưng lại BỊ LỘ THIÊN CƠ.