Hịch tướng sĩ 2013+
Ta và các ngươi vốn là tri thức trẻ
Sinh ra phải thời hội nhập, lớn lên gặp buổi nguy nan
Văn hóa, chính trị, xã hội như rơm khô gần lửa, chẳng mấy chốc bốc hơi.
Kinh tế nghèo nàn, chẳng bấy lâu thành con nợ to đầu
Ấy vậy thấy thế mà chẳng biết lo
Cứ đắm chìm trong mộng ảo tầm thường.
Chỉ cứ nhìn giặc gặm nhấm quê hương bằng 16 chữ vàng
Chỉ cứ nghe giặc uốn lưỡi cú mèo mà nói mãi điều sống sượng
Thật khác nào bệnh ho Lao mà không chữa.
Thật khác nào bệnh ho Lao mà không chữa.
Khó tránh khỏi tai họa về sau:
Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa; chỉ giận chưa thể theo kịp nước Mỹ, vượt qua nước Nga, thoát khỏi nước Tàu; mà trí lớn vẫn chỉ hơn Lào, hao hao Băng Ga Đét, đì đẹt như Đông Ti Mo.
Nay, các người là những người trẻ, nắm giữ tương lai, lại có được cơ hội ăn học mở mang kiến thức.
Vậy mà thấy nước nhục mà không biết lo
Ngó kinh ngạch xuất nhập khẩu Việt - Trung như đôi đũa lệch mà không biết ngượng;
Thấy thác Bản Giốc, Hoàng Sa - Trường Sa lọt vào tay giặc mà không biết căm;
Thấy giặc bắn ngư dân mà thờ ơ như xe cán chó ngoài đường.
Có kẻ lấy việc nhậu nhẹt làm vui;
Có kẻ lấy việc cờ bạc làm thích;
Có kẻ lấy âm nhạc làm thanh tao;
Có kẻ chăm lo vườn ruộng để cung phụng gia đình;
Có kẻ tính đường sản nghiệp mà quên việc nước;
Có kẻ thích rượu ngon; có kẻ mê giọng nhảm;
Có kẻ đắm chìm trong game online;
Có kẻ suốt ngày ngồi soi gương vuốt tóc
Lại có kẻ sô dạt nhà khóc lóc theo mấy anh trai nhảy đẹp.
Nếu bất chợt 1 tỷ 3 Tàu Khựa tràn sang
Tiền nhiều không mua nổi đầu giặc;
Bia ngọt mồi ngon không làm say chết giặc;
Mẹo cờ bạc không dụng được trong binh đao;
Vũ khí trong game ảo không hại được bọn giặc thật;
Giọng hát réo rắt không làm giặc mê loạn;
Điệu nhảy đẹp khó tránh loạt đạn dày.
Lúc bấy giờ quan dân nhà ta đều bị bắt, kẻ trốn đi được cũng chẳng có đường về.
Thật đau xót biết chừng nào!
Chẳng những gái đẹp ngoài đường mà vợ trong nhà cũng bị cướp.
Chẳng những biệt thự ViLa mà mảnh đất cắm dùi cũng chẳng còn.
Chẳng những xã tắc giang sơn bị kẻ khác giày xéo mà phần mộ cha ông cũng bị bới đào.
Tiền dẫu có gom thành núi con cái cũng chẳng thể tiêu.
Lúc đó dẫu có muốn vui chơi thỏa thích, phỏng có được chăng ?
Nay nước ta:
Đổi mới đã lâu, hội nhập đã sâu
Quan hệ quốc tế đã dày
Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa; chỉ giận chưa thể theo kịp nước Mỹ, vượt qua nước Nga, thoát khỏi nước Tàu; mà trí lớn vẫn chỉ hơn Lào, hao hao Băng Ga Đét, đì đẹt như Đông Ti Mo.
Nay, các người là những người trẻ, nắm giữ tương lai, lại có được cơ hội ăn học mở mang kiến thức.
Vậy mà thấy nước nhục mà không biết lo
Ngó kinh ngạch xuất nhập khẩu Việt - Trung như đôi đũa lệch mà không biết ngượng;
Thấy thác Bản Giốc, Hoàng Sa - Trường Sa lọt vào tay giặc mà không biết căm;
Thấy giặc bắn ngư dân mà thờ ơ như xe cán chó ngoài đường.
Có kẻ lấy việc nhậu nhẹt làm vui;
Có kẻ lấy việc cờ bạc làm thích;
Có kẻ lấy âm nhạc làm thanh tao;
Có kẻ chăm lo vườn ruộng để cung phụng gia đình;
Có kẻ tính đường sản nghiệp mà quên việc nước;
Có kẻ thích rượu ngon; có kẻ mê giọng nhảm;
Có kẻ đắm chìm trong game online;
Có kẻ suốt ngày ngồi soi gương vuốt tóc
Lại có kẻ sô dạt nhà khóc lóc theo mấy anh trai nhảy đẹp.
Nếu bất chợt 1 tỷ 3 Tàu Khựa tràn sang
Tiền nhiều không mua nổi đầu giặc;
Bia ngọt mồi ngon không làm say chết giặc;
Mẹo cờ bạc không dụng được trong binh đao;
Vũ khí trong game ảo không hại được bọn giặc thật;
Giọng hát réo rắt không làm giặc mê loạn;
Điệu nhảy đẹp khó tránh loạt đạn dày.
Lúc bấy giờ quan dân nhà ta đều bị bắt, kẻ trốn đi được cũng chẳng có đường về.
Thật đau xót biết chừng nào!
Chẳng những gái đẹp ngoài đường mà vợ trong nhà cũng bị cướp.
Chẳng những biệt thự ViLa mà mảnh đất cắm dùi cũng chẳng còn.
Chẳng những xã tắc giang sơn bị kẻ khác giày xéo mà phần mộ cha ông cũng bị bới đào.
Tiền dẫu có gom thành núi con cái cũng chẳng thể tiêu.
Lúc đó dẫu có muốn vui chơi thỏa thích, phỏng có được chăng ?
Nay nước ta:
Đổi mới đã lâu, hội nhập đã sâu
Quan hệ quốc tế đã dày
54 dân tộc quây quần với nhau
Nhân tâm giàu nhiệt huyết lại chịu khó cần cù
Chỉ e:
Bệnh háo danh không mua nổi trí khôn
Dịch thành tích chẳng làm nên nhãn hiệu.
Nhân sĩ nhiều mà không biết dụng
Tài nguyên nhiều mà chẳng biết dùng
Hỡi ôi:
Biển bạc rừng vàng, mà nghìn năm lạc hậu
Tài giỏi thông minh, mà vạn kiếp nghèo hèn
Nay ta bảo thật các ngươi:
Nên lấy việc sống cạnh nước lớn làm nguy,
Làm láng giềng với thằng cướp mà sợ.
Tàu Khựa và ta, lịch sử còn ghi
3000 năm cả trăm lần giao đấu
Thói tham lam nào đã kịp đổi thay
Nên nếu kẻ thủ ác quyết tâm dày xéo
Thì dẫu chiến tranh cũng là bước đường cùng
Trước mắt nghe ta phải thương yêu nhau hơn nữa
Điều này nghe đơn giản mà quan trọng đặt hàng đầu
Tiếp đến rồi luyện tập thân thể, khai phá trí tuệ
Cho ai nấy đều giỏi như Ngô Bảo Châu
Để người người cường tráng như Lý Đức
Ta tin:
Thế nước có lúc thịnh khi suy
Song hào kiệt thời nào cũng có
Trí tuệ Việt sẽ thành danh, vang tiếng
Đất Việt Nam sẽ hóa hổ, thành rồng
Khi ấy
Chẳng những tông miếu ta được hương khói nghìn thu
Mà tổ tiên các ngươi cũng được bốn mùa thờ cúng,
Chẳng những thân ta kiếp này thỏa chí,
Mà đến các ngươi, trăm đời sau còn để tiếng thơm.
Thế nên:
Hãy thức tỉnh mà làm người có ích
Đừng thờ ơ mà làm tắt lửa trong tim
Cho nên ta viết bài hịch này để các ngươi hiểu rõ bụng ta !!!!!
(suu tam)
Nhân tâm giàu nhiệt huyết lại chịu khó cần cù
Chỉ e:
Bệnh háo danh không mua nổi trí khôn
Dịch thành tích chẳng làm nên nhãn hiệu.
Nhân sĩ nhiều mà không biết dụng
Tài nguyên nhiều mà chẳng biết dùng
Hỡi ôi:
Biển bạc rừng vàng, mà nghìn năm lạc hậu
Tài giỏi thông minh, mà vạn kiếp nghèo hèn
Nay ta bảo thật các ngươi:
Nên lấy việc sống cạnh nước lớn làm nguy,
Làm láng giềng với thằng cướp mà sợ.
Tàu Khựa và ta, lịch sử còn ghi
3000 năm cả trăm lần giao đấu
Thói tham lam nào đã kịp đổi thay
Nên nếu kẻ thủ ác quyết tâm dày xéo
Thì dẫu chiến tranh cũng là bước đường cùng
Trước mắt nghe ta phải thương yêu nhau hơn nữa
Điều này nghe đơn giản mà quan trọng đặt hàng đầu
Tiếp đến rồi luyện tập thân thể, khai phá trí tuệ
Cho ai nấy đều giỏi như Ngô Bảo Châu
Để người người cường tráng như Lý Đức
Ta tin:
Thế nước có lúc thịnh khi suy
Song hào kiệt thời nào cũng có
Trí tuệ Việt sẽ thành danh, vang tiếng
Đất Việt Nam sẽ hóa hổ, thành rồng
Khi ấy
Chẳng những tông miếu ta được hương khói nghìn thu
Mà tổ tiên các ngươi cũng được bốn mùa thờ cúng,
Chẳng những thân ta kiếp này thỏa chí,
Mà đến các ngươi, trăm đời sau còn để tiếng thơm.
Thế nên:
Hãy thức tỉnh mà làm người có ích
Đừng thờ ơ mà làm tắt lửa trong tim
Cho nên ta viết bài hịch này để các ngươi hiểu rõ bụng ta !!!!!
(suu tam)
Bài hịch này được các bạn trẻ thay đổi cho hợp thời nghe rất hay rất hào hùng và đanh thép. Sẵn đăng lên cho mọi người cùng đọc và cũng là tưởng nhớ tới Thánh Nhân. (xin Thánh Nhân tha cho con tội cổ xúy cho đạo văn )
No comments:
Post a Comment