Saturday, January 28, 2012

- CHUYỆN DANG DỞ -

- CHUYỆN DANG DỞ -
Một Chú Cừu Non Đang
 Bám Theo Lề (!)
--------------------------------------------------
Thiện ngôn


Người ta phát hiện được một đoạn trong cuốn Sổ tay blog Thích học Toán, theo đó để trả lời đọc giả (comments) Gs Ngô Bảo Châu đã viết như sau:

“…Xin thưa, bám theo lề là việc của con cừu,
 không phải việc của con người tự do”.

Con “Cừu”, còn gọi là Trừu, đươc nhắc đến ở đây là loài vật được nuôi trong các trang trại với mục đích cung cấp thịt (Cừu) để ăn và lông (Cừu) được dệt thành áo để mặc cho ấm vào mùa lạnh.
Nghề chăn nuôi Cừu hầu như không thấy có ở VN, mà chỉ thịnh hành ở những xứ có mùa Đông tương đối dài với nhiệt độ khá lạnh; như tại một số quốc gia nằm xa hai bên đường xích đạo. Đặc biệt trong bài này, xứ có nuôi Cừu được đề cập tới là Pháp quốc.
Trải qua hơn 20 năm được may mắn sống tự do và ăn học tại Pháp, du học sinh Ngô Bảo Châu đã có rất nhiều lần chứng kiến cảnh những đàn Cừu được người ta dẫn dắt đi trên đường lộ. Các con vật vô tội này, do bị hối thúc, ép buộc bằng roi vọt, đương nhiên phải phục tòng dưới tay kẻ chăn nuôi (mục đồng); khi thì họ cho di chuyển bên lề phải, khi thì bắt đi theo phía lề trái; đó chỉ là chuyện rất thông thường đối với bất cứ một bầy xúc vật nào.
Do kinh nghiệm được mục kích tận mắt cái cảnh “ngoan ngoãn và thuần phục tuân theo lời” của bầy Cừu nhỏ như vừa kể; Ngô Bảo Châu đã liên tưởng ngay đến một khía cạnh khác về triết lý sống của ông ta, vì “sự mất tự do”! Như hiện nay người dân trong nước buộc phải quy thuận trước bạo lực. do nhà nước CSVN tận dụng tổ chức CAND và lực lượng dân phòng (thành phần bất lương, trộm cắp) để khống chế tất cả mọi thái độ lẫn tiếng nói của “nhân dân”, mục đích che đậy những hành động vi Hiến, vi Luật pháp của nhóm đương quyền thuộc Đảng CSVN, giúp chúng kéo dài mưu đồ thống trị đất nước đến vô tận!
Theo quan điểm của Gs Ngô Bảo Châu, nếu con người ta không có đủ khả năng làm được hơn xúc vật, tức loài Cừu, mà vẫn cứ tiếp tục “tuân thủ, nhắm mắt đi theo Lề”; thì thật sự đó là điều xỉ nhục đối với những kẻ vỗ ngực tự nhận là những Con-Người-Tự-Do!!!

Người viết bài này thiết nghĩ không quá kém hiểu biết cũng như bất lịch sự đến độ đem so sánh con người với xúc vật; do căn cứ vào lời của Gs Châu: …bám theo lề là việc của con cừu, không phải việc của con người tự do”; Tác giả thấy cần phải đóng góp thêm ý kiến cho một phép “lý giải” (1) theo lối “Tam đoạn luận (thiếu)” sau đây:
“Cừu là loài súc vật chỉ biết cúi đầu “tuân thủ” bám theo lề; Những ai “tự nguyện” hay bị “bắt buộc” bám theo lề để được yên thân, sống phồn vinh dưới chế độ XHCN CS; thì họ cũng chẳng khác gì những con Cừu; Không những thế, mà còn bị coi khinh là một giống “Cừu Ghẻ” !    

- CHUYỆN  DANG  DỞ  -  VC    NỘI  BUỘC NGÔ  BẢO  CHÂU 
   PHẢI  “BÁM  THEO  LỀ”  (?)

Hiện tại, nhờ vào kỹ thuật kết nối liên mạng (link), cho nên lúc blog Thích học Toán “được phép” tái xuất giang hồ, người ta có dịp đọc để biết được THÁI ĐỘ của tác giả, Gs Ngô Bảo Châu qua một số mạng lưới của cộng đồng Đốt Com (“.com”).Ngày 18-9-2011, dư luận lưu ý đến một bài viết, tựa đề “Chuyện dang dở”. Bài này do chính người chủ blog, Gs Châu viết và một lần nữa cũng lại được công bố trên Sổ tay blog cá nhân của ông ta. Hãy thử tính nhẩm để biết, từ lúc blog Thích học Toán “bị gỡ đi” khỏi mạng lưới điện tử, đến khi được “bộ phận người LẠ” chấp thuận (?) cho tái xuất hiện; thời gian đã bị gián đoạn mất khoảng chừng 5 tháng!

Sau đây là phần trích đăng Chuyện Dang Dở trong blog (tái sinh hoạt) của Gs Ngô Bảo Châu:
(Written by thichhoctoan  18/09/2011 lúc 16:18)

Trong cuộc đời mình, mỗi chúng ta thường xuyên phải đối mặt với lựa chọn: tiếp tục bấu víu vào những kế hoạch còn dang dở hay là buông cho nó trôi đi theo dòng chảy của thời gian. Duy trì cái blog Thích Học Toán là một trong những chuyện như thế.

Có bao nhiêu thứ với ta là gắn bó nhưng ta vẫn phải coi nó như vĩnh viễn thuộc về miền của ký ức. Sức có hạn, nếu trái tim không để những thứ nặng nề ở lại phía sau thì đôi chân làm sao mà “rảo bước với thời gian”.

Nhưng tình thân của nhiều bạn đọc với blog Thích Học Toán đã làm cho người coi chùa ấm lòng. Hôm nay blog được mở lại để đáp lại cái tình đó. Nhưng chúng ta sẽ giữ gìn để nó không lại trở thành một hòn đá níu bước chân ta.

Sổ tay Thích Học Toán không nhận nhận xét của độc gỉả. Quả cũng hơi tiếc vì nhận xét của độc giả là phần thưởng lớn nhất cho người viết blog. Nhưng có một số bạn đọc nhầm lẫn giữa nhận xét và tranh cãi, còn chủ blog thì không thích tranh cãi. Người khôn chỉ cần nói với nhau một lời là hiểu.

Một chuyện nhỏ dang dở khác mà cũng nhân tiện đây ta cho vĩnh viễn đi về qua khứ.”
............
(Ngưng Trích)

Toàn bài “Chuyện dang dở”, sau phần được duyệt đọc, có nội dung không liên quan gì tới môn Toán học; ngược lại còn chứa đựng ý nghĩa tâm sự, giãi bầy những điều mà tác giả, tức chủ blog, muốn gói ghém chuyển đến từng cá nhân đọc giả.

Có lẽ sẵn cùng một chủ đích, “Chuyện dang dở” cũng được viết ngắn, gọn (khoảng chừng 300 chữ); tương tự như một bài báo trước đây, của cùng một tác giả, đã gây bẽ mặt cho ngành Tư pháp TAND và nhà nước VC Hà Nội. Đó là bài “Về sự sợ hãi” đăng trên trang blog của Gs Châu (13-4-2011); được công bố trước khi nhà cầm quyền VC, TT Nguyễn Tấn Dũng; ra lệnh đóng cửa “ngôi chùa” của Đại đức Thích học Toán trong tuần lễ kế tiếp.

Theo từ ngữ, “Dang dở” được hiểu nghĩa là “chưa xong”, “chưa hoàn tất”; áp dụng cho một sự kiện hay công việc “đang diễn tiến” bỗng dưng, vì một lẽ gì đó, bị gián đoạn, bị ngưng, khựng ở nửa chừng.
Bài “Chuyện dang dở” nêu trên của NB Châu, tạm được phân thành vài tiểu đoạn, với “phần lý giải” (1) được trình bầy, đại ý như sau:

A- “..... phải đối mặt với sự lựa chọn”, vì tác giả muốn tiếp tục: “Duy trì cái blog Thích Học Toán…
Tại sao phải có sự lựa chọn? Ai bắt tác giả Ngô Bảo Châu phải lựa chọn? Và lựa cái gì, chọn cái gì? Thông thường sự lựa chọn xẩy ra khi có 2 vấn đề, hoặc 2 sự kiện xuất hiện cùng lúc đối với một cá nhân. Riêng ở đây chỉ có Gs Toán học đối diện với cuốn Sổ tay hay Trang blog của ông ta. Sự lựa chọn trong trường hợp này nếu có, khiến đọc giả phải hiểu là một lời cam kết»! tức môt số điều kiện được nhà nước VC Hà Nội chủ ý đưa ra (?), buộc đương sự ‘phải tuân theo’.
Câu hỏi đã nêu lên: Liệu “Đại đức” Thích học Toán, NB Châu đã phải chấp nhận “.. sự lựa chọn” những điều kiện gì của Đảng nhà nước, để ông được phép duy trì trang blog cá nhân?

B- Sự tạm bỏ, như một lời hứa, “để những thứ nặng nề ở lại phía sau.. ” nhằm giúp tác giả “rảo bước với thời gian.

Quyết định “để những thứ nặng nề ở lại phía sau”! Có phải là một trong những «điều kiện khiến NB Châu phải lựa chọn» nếu ông muốn quyển Sổ tay Thích học Toán được tái xuất hiện trên diễn đàn (?)
Những chuyện gì “đã xẩy ra rồi”, thì cứ coi như “thuộc về miền của ký ức”, tức ‘dĩ vãng’. Đó là “sự cố” khiến chủ blog Thích học Toán phải đối mặt với Bộ Chính Trị TƯ, Ban Tuyên giáo, gồm có bác Rứa, chú Huynh..., do hậu quả của sự phán xét nghiêm khắc của NB Châu trước hành động của cán bộ Thẩm phán Nguyễn Hữu Chính, Chánh án TAND Hà Nội.

C- “Sổ tay Thích Học Toán không nhận nhận xét của độc gỉả” (?) đuợc kể như là lời tuyên bố “hơi” khó hiểu trong đoạn cuối bài viết của Ngô Bảo Châu. Đọc giả rất ngạc nhiên vì không biết nguyên do tại sao chủ blog “từ chối” ý kiến đóng góp với trang blog (mới)? Hay hoặc chỉ từ chối các ý kiến “ngoài” lãnh vực khoa học toán mà thôi? Điều này xẩy ra khiến dư luận nghĩ  rằng “con người tự do” của NB Châu bỗng nhiên bị khai tử ở đây ?

Tiếp theo, tác giả còn đưa dẫn chứng “... có một số bạn đọc nhầm lẫn giữa nhận xét và tranh cãi, còn chủ blog thì không thích tranh cãi..
Đọc giả tự hỏi, đã có xẩy ra tranh cãi hồi nào? Và tranh cãi về việc gì? Ai tranh cãi ai?
Tất cả thắc mắc này, thiết nghĩ chủ blog Thích học Toán, Gs NB Châu cần phải giải thích với lớp đọc giả ngưỡng mộ cho thật rõ ràng!
Như mọi người đều biết, không cần phải đậu tới bằng Thạc, hay Tiến sĩ; ai nấy cũng phân biệt được hai nhóm chữ “nhận xét” và “tranh cãi” có sự khác nhau như thế nào; so với cả nghĩa đen và nghĩa bóng của từ ngữ.
Có phải ông Ngô Bảo Châu đã có sự hiếu lầm, hiểu lộn như trong trường hợp này ?
Tiếp theo đó ông Gs Toán còn phát biểu thêm: “Người khôn chỉ cần nói với nhau một lời là hiểu” ! Xem đến đoạn này thật sự đọc giả không hiểu chủ blog, muốn nói gì nữa trước khi chấm dứt bài viết của ông ta?  NB Châu muốn ám chỉ những ai khôn ở đây? Nếu ngộ  nhỡ trong số đoc giả có nhiều người không khôn như ông NB Châu, thì sao??

Hầu hết các lời giải thích nói trên, khiến người ta thấy không ổn! Vì thiếu tính cách Toán học; Không nhắm thẳng vào vấn đề; Thiếu sự gẫy gọn mà lại còn gây thêm khó hiểu!
Tuy nhiên đọc giả đã nhận thấy rõ, nội dung của “Chuyện dang dở” hoàn toàn khác hẳn với bài “Về sự sợ hãi”, đã được Sổ tay blog Thích học Toán công bố trước đó khoảng 5 tháng.
Vì do sự kiện “Một tin, Chín ngờ”, kết cuộc dư luận phải đặt câu hỏi: chắc chắn một trăm phần trăm, Gs Ngô Bảo Châu đã viết “Chuyện dang dở” trong một hoàn cảnh mới, rất đặc biệt vào đúng lúc ông ta đang “bị mời làm việc” với CAND tại Hà Nội ???

*  *  *

Trong kỳ nghỉ Hè vừa qua (2011), là lần đầu tiên Gs Ngô Bảo Châu về nước làm việc, luôn tiện đảm nhận chức Tân Giám đốc Viện Nghiên Cứu Cao Cấp (NCCC) về Toán học ở Hà Nội. Gs Châu nhân đó, được chứng kiến phiên tòa Sơ thẩm ngày 4-4-2011, xử nghi can Cù Huy Hà Vủ và đã cho phổ biến một bài viết của ông, mang tựa đề “Về sự sợ hãi” (13-4-2010).
Sau đó ít lâu thì cả bài nhận định lẫn cuốn Sổ tay, blog Thích học Toán của ông tân Giám đốc Viện NCCC về Toán, bị giựt xập bởi một “thế lực  thù  địch” (?). Dư luận tức thì nghi ngờ rằng Gs Ngô Bảo Châu đã ‘bị’ (từ đó) trải qua những cuộc “viếng thăm miễn cưỡng” của Bác Tô huy Rứa (Trưởng ban Tuyên giáo TƯ), hay Chú Đinh thế Huynh (Trưởng ban TG kiêm Chủ tịch Hội đồng ‘lí luận’ TƯ).
Đảng nhà nước VC Hà Nội có chủ đích muốn “rà sát” lập trường của ông Gs trẻ NB Châu; một trí thức du học mới về nước sau hơn 20 năm được huấn luyện ở ngoại quốc. Cho nên đã tổ chức những buổi thăm viếng xã giao (miễn cưỡng) tại tư gia; hẳn nhiên được ngụy tạo cho những buổi “tập huấn” (do Ban Tuyên giáo?). Đó là hậu quả không thể tránh, do quan điểm cá nhân “Về sự sợ hãi” cộng thêm thái độ và ý kiến đối với “quyền tự do bầy tỏ chính kiến” đương sự đã nêu lên truớc đó. Thật tình “sự cố” này xẩy ra là điều tất yếu khiến nhà nước cần phải đối phó, “canh me” một nhân vật trí thức được hấp thụ nền giáo dục cởi mở, tại một nước tự do dân chủ được liệt vào bậc nhất của Tây phương là Pháp quốc.

Sự kiện tác giả blog Thích học Toán, tức Gs Ngô Bảo Châu CÓ hay KHÔNG bị TT Tấn Dũng bắt “Học tập, Cải tạo tư tưởng” (?) đã nằm trong “chiến lược” của nhà nước XHCN “Cộng Sản độc tài, Công an trị” như ở VN hiện nay. Hiển nhiên đọc giả nhìn thấy ngay cái kết quả học tập ’Tốt’ ấy ra sao (!); nhờ căn cứ vào lối hành văn “lấp lửng, nước đôi”, mục đích tự bênh vực và tự biện hộ của tác giả Ngô Bảo Châu, khi ông Gs Tân Giám đốc Viện NCCC này cho công bố bài “Chuyện dang dở” trên trang blog Sổ tay Thích học Toán của ông ta.
Thực tế cho thấy rõ rệt vài “sự cố” nêu ra tiếp theo đây, đương nhiên được tác giả “vô hiệu hoá” để khiến “chúng” hết thẩy phải coi “như vĩnh viễn thuộc về miền của ký ức” (tức kể như đã bị khai tử)! Phải chăng đó là lời ông Gs Châu hứa (?) để chứng minh với Bác Rứa, Chú Huynh (còn có thể cả ‘Chú’ Ba Dũng nữa!); hầu giúp bước chân (NB Châu) được dễ dàng “rảo bước với thời gian”!

Do cách hành văn và nội dung của bài “Chuyện dang dở”, dư luận hiểu rằng: tác giả đã “cam kết” với Ban Tuyên giáo Đảng CSVN “sẽ không bao giờ để cho xẩy ra nữa!”; trong đó được bao gồm các sự việc do chính Gs Châu “chủ động” trước đây, tiêu biểu như sau:

  • Viết thư gửi QH (nhà nước XHCN) phân tích hậu quả của kế hoạch để  TC khai thác Bô-xít Tây nguyên; đồng thời tố cáo chính sách “thực dân mới ” của Trung Cộng!
  • Nhắc đến “quyền tự do bày tỏ chính kiến” trong một dịp nói chuyện, khi được vinh dự đem Giải Thưởng Fields về Hà Nội.
  • Phê phán Tòa án ND tại Hà Nội -“Về sự sợ hãi”;

Sau đây là phần được tạm khai triển cho các vấn đề vừa nêu ra: 

1/- Gs NB Châu gửi thư đến Quốc hội Khóa 12 (VC)

Là một trong số những người có tâm huyết đối với đất nước (?), Gs Ngô Bảo Châu trình bầy trong bức thư những điều tốt xấu, lợi và bất lợi về kế hoạch cho “nước ngoài” khai thác mỏ Bô-xít Tây nguyên, của những người “đứng đầu nước”.
Được biết cho đến nay, hơn một năm sau khi bức thư gửi đi, cũng như mọi trường hợp khác của các Thư ngỏ, Kiến nghị của “nhân dân” gửi đến Đảng nhà nước VC Hà Nội, tác giả NB Châu không hề nhận được bất kỳ lời hồi đáp nào từ những người mang danh nghĩa “đại biểu nhân dân” trong Quốc hội VC.
Trong phần nội dung bức thư gửi QH, Gs NB Châu trước hết nhắc sơ lược mối quan hệ giữa VN và TQ gồm có phương diện Địa lý, Sử ký và kể cả Nhân chủng học… Nêu rõ ý kiến về đường lối cư xử cần áp dụng.
Suy nghĩ nghiêm túc có hệ thống tránh cho ta việc trong thời bình lại ứng xử tình thế như trong thời chiến: lúc thì ‘môi hở răng lạnh’, lúc lại xua đuổi Hoa kiều mà nhiều gia đình đã gắn bó với mảnh đất này qua nhiều thế hệ.
Tác giả viết tiếp:
Cái tôi muốn đề cập đến trong bức thư này không phải là quan hệ giữa nhân dân Việt Nam và nhân dân Trung Quốc mà là chính sách “thực dân mới” của chính quyền Trung Quốc.
……..
 .. năm 2006 khi Tổng Bí thư Hồ Cẩm Đào sang thăm Việt Nam, ta nhận thấy một điều hiển nhiên là Trung Quốc rất quan tâm đến tài nguyên này và muốn ta khai thác bằng được. Trong những trường hợp như vậy, chỉ suy diễn ta cũng thấy việc này có lợi cho họ nhiều hơn cho ta.

Nhưng không may cho đất nước, cũng như cho chính cá nhân Gs Châu, người gửi bức tâm thư đến cho QH thuộc nhà nước XHCN; Kế hoạch khai thác Bô-xít này trước khi bị tiết lộ trước dư luận, đã được giấu giếm, bàn bạc từ nhiều năm qua, giữa các nhân vật lãnh đạo ‘cấp cao’ của hai nước anh em cộng sản, tức Việt cộng và Trung cộng. Hơn nữa ‘sự cố’ đã được TBT NĐ Mạnh và TT Tấn dũng qua mặt QH, đã “đồng thuận” với Hồ Cẩm Đào, cho nên đương nhiên nó trở thành vấn đề “không thể tranh cãi !”

[Theo tiết lộ của WikiLeaks, do hành động ký kết dự án khai thác Bô-xít “Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh nhận lãnh 300 triệu USD – Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng được 150 triệu USD, là sự  kiện có thật”]

2/- Gs NB Châu nhắc đến quyền “Tự do bầy tỏ chính kiến” 

Trong trang blog cá nhân, Giáo sư Ngô Bảo Châu đã từng (Bấm) nêu quan điểm của ông về “quyền tự do bày tỏ chính kiến”.
Cũng để trả lời một số ý kiến (comments) gửi dến trang blog Thích học Toán, Gs Châu cho biết:
            ''Có một vài bác không quen, bình thường cũng tỏ ra rất hiểu biết, lần này cứ thắc mắc về chuyện NBC [Ngô Bảo Châu] là lề trái hay lề phải; Xin thưa, bám theo lề là việc của con cừu, không phải việc của con người tự do” (tức chỉ xẩy ra ở những con người Cộng sản).
“Tuyên bố của Giáo sư Châu được đưa ra trong bối cảnh thông tin đang được phân luồng theo lề trái, lề phải với lề trái đại diện cho những thông tin từ người dân và lề phải là báo chí đi theo sự chỉ đạo về tư tưởng của Đảng Cộng sản Việt Nam.”

3/- Gs NB Châu phê phán Tòa án ND Hả Nội - “Về sự sợ hãi”

Sau đây là bài nhận định của Gs Ngô Bảo Châu sau kết quả phiên tòa sơ thẩm, được tổ chức ngày 4-4-2011, tại TAND Hà Nội.
(Trích đoạn)
Bài viết, tựa đề “Về sự sợ hãi”, xuất hiện ngày 13-4-2011 trên Blog Thích học Toán:
“............
Đối diện với ông Vũ là những người bắt ông bằng hai bao cao su đã qua sử dụng, là phiên tòa nửa công khai, nửa bí mật xảy ra ngày hôm qua và là ông quan tòa từ chối thực hiện thủ tục tố tụng để tránh tranh luận về nội dung những bài viết, chứng cớ về những việc được cho là vi phạm pháp luật của ông Vũ.
"Có cố tình làm mất thể diện quốc gia, chắc cũng khó mà làm hơn mấy ông bà này.
"Nghĩ mãi tôi cũng chỉ tìm ra hai cách lý giải.
"Khả năng thứ nhất là họ muốn làm nhanh cho xong việc. Trong trường hơp này, họ rất xứng đáng được truy cứu trách nhiệm.
"Khả năng thứ hai là ông quan tòa sợ phải đối mặt với những lý lẽ của ông Vũ. Trong trường hợp này, rất nên tạo điều kiện cho ông ta chuyển sang công tác khác, phù hợp hơn.
"Không thể lấy sự cẩu thả và sự sợ hãi làm phương pháp bảo vệ chế độ."
(Ngưng trích)
…………
Người chủ blog Thích học Toán thực sự không “nói” nhiều.
Ý kiến của ông ta trước sau được gói ghém, cô đọng; thậm chí có người đã mất công đếm, tổng cộng được không quá 300 chữ. kể cả tựa đề. Cách thức nhận xét được diễn đạt ngắn gọn, sắc bén, không thiếu, không thừa; khiến đọc giả liên tưởng ngay tới phương thức giải đáp, cố hữu của ông, áp dụng cho các đề tài hóc búa trong lãnh vực Khoa học Toán.
Tác giả Ngô Bảo Châu dùng câu văn ngắn gọn, sắc bén thay thế cho lời khiển trách TAND Hà Nội, đặc biệt cho riêng cán bộ Thẩm phán Nguyễn Hữu Chính: "Không thể lấy sự cẩu thả và sự sợ hãi làm phương pháp bảo vệ chế độ" đối với hành động của ông cán bộ này trong phiên tòa Sơ thẩm ngày 4-4-2011.

Đọc giả nắm vững được một số chi tiết trong bài viết, đại ý như sau:
            a) - Sự cẩu thả (vì nhắm mắt tuân theo lệnh trên?) khiến cán bộ chánh án đã hành sử pháp luật một cách ấu trĩ, bôi bác, vội vã (vì sợ hãi!); Nhất là làm mất tính cách độc lập (!) của Ngành Tư Pháp. Hơn thế nữa, nội dung nghị án phi pháp vì “thiếu phần đối chất của luật sư biện hộ cho nghi can Ts Luật CH Hà Vũ”.

b) - Sự Sợ Hãi, theo đó, qua một vụ xử án được “tuân thủ” chỉ thị (?) của nhà nước VC (ám chỉ TT Tấn Dũng là kẻ viết ‘kịch bản’):
(i) - Cố tình che đậy: vì giới hạn triệt để số người được tham dự, trong lúc TAND Hà Nội tuyên bố phiên tòa được “xử công khai”!
(ii) - Vội vàng: qua ‘sự cố‘ Chánh án TAND- Thẩm phán Nguyễn Hữu Chính “tuyên án chỉ nội hơn một giờ sau bữa nghỉ trưa” v..v… TAND Hà Nội sau khi đơn phương xử án theo sự ‘chỉ đạo’ của Đảng CSVN, buộc cho bị cáo Ts CH Hà Vũ “tội tuyên truyền chống nhà nước….!”. Phiên xử được diễn ra theo đúng bài bản được soạn sẵn, đã kết thúc bằng bản án : “7 năm tù giam + 3 năm quản chế,”

Khởi đầu từ “chiến lược 2 bao cao xu”, hơn 4 tháng sau ông TT Tấn Dũng cho chuyển qua cáo trạng thuộc về phần hình sự, tội danh được “đổi hướng 180 độ”,  buộc Cù Huy Hà Vũ “Tội Tuyên truyền chống Nhà nước XHCN theo Điều 88 Bộ Luật Hình sự”.
Thông tin cập nhật về phiên tòa, tuy được lưu truyền rộng rãi trên các trang mạng, không được nhắc tới trong các bản tin của báo chí chính thống (báo đảng, tức báo lề phải).”
Hành động này đã thể hiện thái độ ấu trĩ, độc đoán (sài luật rừng) của một cán bộ VC, đại diện nhà nước tức Nguyễn Tấn Dũng, để lộ cách trả thù cá nhân, hèn mọn và bỉ ổi; cho phép bọn đàn em CA thành hồ- Sàigòn, bắt giữ ông Cù Huy Hà Vũ giữa đêm khuya tại khách sạn, sỉ nhục với tang chứng “2 bao cao xu đã qua xử dụng”. Ngoài ra còn cấm nhà báo đăng tên bị cáo với học vị Tiến sĩ, để triệt hạ phẩm giá của đối phương; Tức kẻ đã từng làm khó dễ cá nhân ông TT VC Tấn Dũng qua những vụ kiện cáo công khai xẩy ra trước đó không lâu.

Nguồn tin mới nhất cho biết phản ứng chính thức của Liên Hiệp Quốc về việc nhà nước VC Hà Nội giam giữ ông Cù huy Hà Vũ:

(Trích dẫn)
Ngày 1-11-2011, tại trụ sở Liên Hiệp Quốc ở thành phố New York, Trung tâm Luật bảo vệ môi trường (EDLC – Environmental Defender Law Center), cho phổ biến đến tất cả các đại biểu của 196 nước thành viên một thông cáo báo chí cho biết Ủy ban Giám sát việc bắt giữ vô căn cứ (Working Group on Arbitrary Detention ) của Liên Hiệp Quốc đã phát hiện việc bắt giam nhà hoạt động xã hội- Tiến sỹ luật Cù Huy Hà Vũ là «vô căn cứ» và «vi phạm Điều 9 và Điều 19 của Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị mà Việt Nam là một thành viên». Ủy ban yêu cầu chính quyền Việt Nam trả tự do cho ông Cù Huy Hà Vũ và «cho ông quyền được hưởng bồi thường».
(Hết trích)

MỘT  CON “CỪU”  VỪA  ĐƯỢC PHÁT HIỆN
(Thay phần tạm kết)

Tiến sĩ Toán học Ngô Bảo Châu sinh năm 1972 tại Hà Nội.

Tuy không thuộc thế hệ “Sinh Bắc, tử Nam” vào thời kỳ ông Hồ chí Minh xua bộ đội tràn qua vĩ tuyến 17, xâm lăng VNCH; Nhưng ít ra ở tuổi học trò, Ngô Bảo Châu cũng được quàng lên cổ chiếc khăn mầu máu đỏ (máu của nhân dân đã bị Búa và Liềm phập vào cổ) để làm “cháu ngoan bác Hồ”! Và ít nhất cũng được dạy làm những bài tính đố vói đáp số gồm tổng cộng những máy bay “con ma” của Mỹ Ngụy bị “các bộ đội bác hồ anh hùng” bắn rớt mấy trăm chiếc mỗi ngày!
Hơn nữa, gia đình lại không thuộc vào dạng 3 đời “bần cố lông, đóng khố hở mông (!); Cá nhân ông Châu còn thêm may mắn được trải qua hơn hai chục năm sống tự do, ăn học ở xứ người, đặc biệt tại Pháp. Nên đương nhiên phải có kiến thức, lẫn tư duy khác biệt với những người đồng lứa tuổi lớn lên ở trong nước. Đó là thành phần được Đảng nhà  nước chủ trương tích cực nhồi sọ từ lúc tuổi trẻ, nhằm nhuộm đỏ, đúc khuôn theo Chủ thuyết Mác-Lê, để trở thành con người CSVN (VC) vô sản chuyên chính, giới “3 vô” bất nhân bất nghĩa.

Sự khác biệt vì thế không cần bàn cãi, qua cách so sánh đơn giản như trường hợp 2 con chim sau đây:

            (i)- Một con, không bị nhốt trong lồng, hoàn toàn được tự do, bay nhẩy; không bị ép buộc, thỏa chí vẫy vùng, sống theo ý muốn trong môi trường thiên nhiên,

(ii)- Một con chim khác, bị nhốt trong lồng! Bất kể lồng được làm thô sơ bằng tre hay bằng gỗ được sơn phết hào nhoáng; đương nhiên không có sự tự do, vì chiếc lồng chính là cái nhà tù, mà con người đã xử dụng để nhốt (giam) con chim!
Con vật nhỏ này buộc phải sống trong cảnh “Cá chậu, Chim lồng”! Bị uốn nắn, gò ép theo một khuôn khổ trái ngược với luật thiên nhiên, sinh tồn của tạo hóa.

Khi trở về nước với Giải thưởng Fields trong tay, Gs Ngô Bảo Châu, dĩ nhiên đã được nhà nước VC Hà Nội trao tặng một số phần thưởng, điển hình nhất là được cấp phát một “căn hộ cao cấp”!
Đấy là một đơn vị gia cư (suite) gồm ba phòng ngủ trên tầng lầu cao tại tòa tháp Vincom B nằm giữa 2 con phố Bùi Thị Xuân và Mai Hắc Đế thuộc quận Hai Bà Trưng, Hà Nội. Đây cũng là “căn hộ” được “đánh giá có vị trí đắc địa của cả khu nhà”, và là một trong số ít căn hộ có diện tích rộng 160m2.

Chót ngửa tay nhận lãnh bổng lộc từ Đảng nhà nước Ba đình, Hà Nội, qua việc tiếp nhận căn chung cư do TT Tấn Dũng chỉ thị cấp phát; Cả (đại) gia đình Ngô Bảo Châu lẫn bản thân ông Gs Toán, được ví như những con chim bị nhốt trong lồng, trường hợp này cái lồng là “căn hộ cao cấp”! Vì thế cho dù có nơi ăn chốn ở sang trọng hay “hoành tráng” cỡ nào, vô tình họ là những con chim bất hạnh đang bị giam lỏng ở một “nhà tù nhỏ”, được đặt trong “một nhà tù lớn”; Một đất nước thuộc chế độ phi nhân và bạo lực tức Cộng sản độc tài. độc trị. Kết quả hơn nửa thế kỷ vừa qua “nhân dân” VN đã và đang phải gánh chịu các vấn nạn tồi tệ, suy thoái trên khắp mọi lãnh vực dưới chế độ Cộng sản, từ Kinh tế, Chính trị đến Y tế, Đạo đức Giáo dục lẫn An sinh Xã hội v..v.
Hiện tại qua môt thống kê ghi nhận Việtnam, dưới chế độ XHCN VC, đang bị xếp đứng Hạng 3 trong tổng số 15 nước “Nghèo khó nhứt trên thế giới”! Theo tạp chí Business Insider (2) http://www.businessinsider.com/the-15-most-miserable-countries-in-the-world-2011-6##ixzz1gfdFLPAz.

Trước khi trở về đất nước, coi như tự đâm đầu vào trong cái “nhà tù lớn” của nước XHCN VC; bản thân Ngô Bảo Châu là một trí thức, đã thấu hiểu tường tận mọi vấn đề; mà từ trước đến nay vốn dĩ đã bị Đảng CSVN, kể từ ‘triều đại’ Hồ chí Minh, nhóm cầm quyền VC Hà Nội tìm đủ mọi cách bưng bít trong cả nước lẫn ngoài thế giới.
Nội một cái câu chuyện “xú uế” của TT (VC) Nguyễn tấn Dũng, bắt nguồn từ “2 bao cao xu đã qua xử dụng” (condom) mà Gs Toán học cũng biết tường tận, cũng đã phải “ngửi”; thì thiết tưởng với giác quan bén nhậy cỡ đó, không chuyện gì xẩy ra trong cái “thiên đường mù CS” (Ba đình), khả dĩ có thể qua được mắt Gs Ngô Bảo Châu!
Khốn nạn thay!
Vẫn cái chuyện miếng cơm manh áo, nói chung là bả “phú quý phồn vinh”, khiến bỗng chốc ai cũng có thể bị thay đổi! Ông GS Châu, là một con người (!), tất nhiên cũng khó tránh được những hệ lụy tầm thường ấy!
Cho nên trước đây, trong giây phút vừa mới bước chân về nước, ông vẫn còn giữ được phong độ thư thái “hiên ngang” với lời tuyên bố dõng dạc khiến dư luận rất nể phục: 
-- “…BÁM THEO LỀ LÀ VIỆC CỦA CON CỪU, KHÔNG PHẢI VIỆC CỦA CON NGƯỜI TỰ DO!
Nhưng tiếc thay sau khi được các cán bộ Tuyên giáo VC “cấp cao”, gồm các Chú TH Rứa, ĐT Huynh “triển khai nhồi sọ” (còn nghi ngờ có cả Chú Ba Dũng nữa!); khiến trí óc Ngô Bảo Châu bị xúc phạm, lũng đoạn, bị “tẩy não, để được“xuyên suốt, hầu lập thành tích tốt để dâng đảng và dâng lên bác vĩ đại kính yêu”! cho xứng đáng với cái giới “đỉnh cao trí tuệ” của một loại “người” !
Đó là phần lý giải (1) khiến đọc giả hiểu tại sao Ngô Bảo Châu đã không tránh khỏi bị “động não” bởi cái “cơ chế” ấy. Do vì cái “bả phồn vinh” mê hoặc khiến thân tâm ông Gs Toán, theo Nhà Phật là “không được An Lạc”, khiến cả tinh thần lẫn thể chất bị quay cuồng, phải tự chấp nhận đổi hướng 180 độ!
Rút cuộc cho thấy, con người Ngô Bảo Châu, sau khi nhận đuợc bổng lộc “Vua” ban, cũng lại răm rắp tuân lệnh, nhắm mắt “Bám Theo Lề” (?) nào có khác gì một con Cừu non, hay Trừu (một trong những loại súc vật); như ông ta đã từng lên tiếng để minh xác cái hướng đi lý tưởng của mình trong lúc Nghĩa Khí của Ngô Bảo Châu còn chưa bị xúc phạm !.///

Thiện ngôn
    (5/1/2012)
      *  *  *

Ghi chú:

(1)- “Lý giải” Chữ dùng của tác giả NB Châu.

(2)- Theo tạp chí Business Insider ngày 13 tháng 6, 2011, Việt Nam đứng hàng thứ ba trong 15 nước nghèo khổ nhất trên thế giới. Theo tạp chí này, kinh tế gia Arthua Okun đã dùng chỉ số nghèo đói (miserable index) bao gồm sự lạm phát và nạn thất nghiệp để đánh giá tình trạng nghèo đói của 1 quốc gia. Trong bảng sắp hạng, Venezuela của nhà độc tài Chavez hiện đang bệnh ung thư chiếm hàng đầu; Nam phi đứng thứ nhì và Việt Nam chiếm hạng ba.
Theo tờ báo này nguyên nhân của sự nghèo đói hiện nay là tình hình kinh tế thế giới suy thoái. giá cả leo thang (thực phẩm, nhiên liêu), tình hình bất ổn tại nhiều quốc gia.
Các quốc gia đứng hạng kế tiếp là Tây Ban Nha, Ai cập, Lithuania, Ấn Độ, Hy Lạp, Oman, Pakistan (Hồi Quốc), Thổ Nhĩ Kỳ, Jordan, Jordan, Latvia, Ái Nhĩ Lan, Argentina...
Trong số 81 quốc gia được xếp hạng, không hiểu Cuba, Bắc Hàn đứng hạng mấy, và điều ngạc nhiên là Việt Nam lại được xếp hạng nghèo đói hơn các nước này.
(ĐT.)

No comments:

Post a Comment