TC Bán Trẻ Sơ Sinh
Vi Anh
Nghe phần điểm báo liên quan đến Trung Cộng “Bán trẻ sơ sinh của những gia đình vượt tiêu chuẩn một con” của đài RFI của Pháp vào Thứ năm 12 Tháng Năm 2011, mà chưa dám tin ở lỗ tai mình. Phải tìm trên Internet hai tờ Le Figaro và Liberation để đọc hai bài báo gốc viết về thông tin nghị luận này - cho chắc ý. Coi rồi dù cắn răng dằn thế mấy từ lương tâm cũng thốt ra, “Trời ơi, TC ác gì mà ác dữ vậy.” Chẳng những Trung Cộng ác trong việc để cho đồ ăn thức uống độc hại tràn lan trong nước và trên thế giới, khiến hầu như nhãn hiệu made in China bây giờ thiên hạ coi như dấu hiệu hiểm nghèo. Thế vẩn chưa đủ. TC còn ác với trẻ em sơ sinh hoàn toàn vô tội vì các em đâu có chọn được cha mẹ để sanh ra, thế mà Đảng Nhà Nước lại hành tội những trẻ em này vì cha mẹ vi phạm pháp lịnh và kế hoạch của Đảng Nhà Nước CS chỉ cho mỗi gia đình gia đình 1 con thôi. TC để cho đảng viên cán bộ ở các tỉnh, quận, xã tịch thu đứa bé đem bán cho ngoại quốc làm con nuôi để lấy tiền bỏ túi riêng và tăng ngân sách địa phương để “cải thiện” cho đảng viên cán bộ như tỉnh ủy và ủy ban tỉnh Hồ Nam mới bị phanh phui đây.
Trước tiên chuyện cũ nhưng đang vẫn còn là thời sự dài dài, đồ ăn, thức uống “Made in China” nổi tiếng độc hại cho sức khoẻ con người và súc vật. Công luận nước Mỹ, thị trường lớn nhứt thế giới, bắt đầu bàng hoàng với những thức ăn cho thú cưng mà người Mỹ thích nuôi, do Trung Cộng xuất cảng sang Mỹ để bán. Con nào ăn vô không đau cũng chết. Kế đến là đồ chơi cho trẻ em có chất độc như trong sơn, màu bị Mỹ phát giác trả về cả tàu. Tiếp theo kem đánh răng có chất độc có người chết ở Mễ.
Và trở nên phổ thông là những tin đồ ăn thức uống của TC gây độc hại lan tràn khắp TQ và thế giới. Sữa bột pha độc chất melamine năm 2008, làm 6 em nhỏ thiệt mạng, 300,000 em khác ngã bệnh; thỉnh thoảng vụ này vẫn còn tái diễn. Làm giá sống bằng đậu lại để độc chất sodium nitrite cho to cọng, có vẻ tươi bóng ngon lành. Đậu đũa thấm đẫm thuốc trừ sâu. Sữa có pha hoá chất từ phế liệu da. Bánh bao nhưn làm bằng giấy cạt tông. Bánh bột có chất nhôm để nhiều bột nổi. Thịt heo phát quang vì nhiễm chất lân tinh. Thịt heo nhiễm chất hoá học vỗ béo, nuôi mau lớn. Gạo nhiều chất kim khí nặng trong đó có 10% chất cadmium rất độc. Còn hột dưa nhuộm màu có chất rhodamine. Trà sấy bằng ống thoát hơi máy nổ đầy chất than, monooxide. Thuốc Bắc đầy bụi bậm khi phơi trên sân, đường là chuyện quá phổ thông rồi. Măng tre làm bằng đũa tre ngâm độc chất hoá học hai ngày.
Nên hầu hết người mua cầm món đồ ăn, uống, thuốc lên thấy “made in China” thì đa số bỏ xuống, bỏ đi, dù giá rẻ.
TC làm đồ gian, đồ giả, đồ độc bán cho dân và cho thế giới chưa đủ.
Thứ đến, TC còn bán trẻ sơ sinh nữa. Báo Pháp Le Figaro thân chính và Libération thiên tả cùng một ngày đi một tin chấn động về TC. Nhà cầm quyền CS ở tỉnh Hồ Nam qua nhiều mánh khoé như làm giấy tờ giả để bán trẻ sơ sinh cho người ngoại quốc xin con nuôi. Bán liên tục, bán lâu rồi, bán có tổ chức, bán thành hệ thống. Những trẻ bị bán không phải là con cán bộ đảng viên lỡ ham vui, vi phạm luật gia đình một con của Đảng Nhà Nước, tìm cách che đậy tội của mình với Đảng để khỏi bị kỷ luật, mất chức, mất quyền. Cán bộ đảng viên có tiền có quyền có thể che dấu con ngoài kế hoạch không khó.
Những đứa trẻ bị bán đó là con của người dân lỡ có hơn 1 con, trái với chánh sách của Đảng Nhà Nước TC. Pháp lịnh gia đình 1 con của Đảng, phong tục trọng nam của người Trung Hoa, có con trai nối dõi gia đình làm người dân TQ thường phải vi phạm pháp lịnh Đảng nếu đứa con đầu lòng lỡ sanh là gái thì phải lén sanh thêm một đứa trai. Những người dân này bị phạt. Nếu không đủ tiền nộp phạt (khoảng 6.000 yuan, tương đương 600 euro). Đảng Nhà Nước bắt buộc cha mẹ phải giao con cho trại trẻ mồ côi của chính quyền địa phương, như buộc đem con đi thế nợ thời phong kiến vậy. Nhưng CS bạo hơn thời phong kiến, tịch thu đứa con luôn và giả mạo giấy tờ đem “bán” cho người ngoại quốc muốn nhận con nuôi.
Theo hai tờ báo Figaro và Liberation, người Mỹ và người Hoà Lan là những người bị nhà cầm quyền tỉnh Hồ Nam giả giấy tờ bán trẻ em dưới hình thức con nuôi, nhiều nhứt. Giá mua là 2000 Euros trở lên. Trại mồ côi của Đảng Nhà Nước, nơi tạm chứa những trẻ em ngoài kế họach cán bộ đảng viên CS tước đoạt của cha mẹ, được chia 100 euros khi giao đứa trẻ cho người mua nuôi. Còn cha mẹ đứa nhỏ thì chẳng biết và chẳng được đồng nào. Đảng Nhà Nước coi đưa nhỏ sanh ngoài kế khoạch là sở hữu của Đàng Nhà Nước, Đảng Nhà Nước tự do buôn bán như chủ nô thời nô lệ. Số tiền thu được một phần sung vào quỹ của Ủy Ban, một phần vô túi cho cán bộ đảng viên có chức có quyền, mà còn được “trên” khen là “hoàn thành và hoàn thành vượt mức kế hoạch gia đình 1 con”.
Theo Libération, hoạt động này rất phổ biến tại vùng đất nghèo đói Thiệu Dương (Shaoyang), tỉnh Hồ Nam kể từ năm 2003.
Tuần báo Caixin phanh phui tệ nạn này ra. Công luận trên các trang mạng ở TQ chấn động. CS Bắc Kinh nói sẽ mở cuộc điều tra.
Chuyện bán trẻ sơ sinh cho người ngoại quốc mới là một tập của truyện dài mà chánh sách một con của TC gây ra cho dân. Từ lâu lắm rồi để thi hành nghiêm chỉnh, đạt thành tích kề hoạch gia đình 1 con với trung ương, nhà cầm quyền địa phương siết dân. Nhà cầm quyền áp lực buộc dân phá thai, nạo thai, sa thải khỏi việc làm, đuồi nhà đi chỗ khác. Dân muốn có con trai nối dõi tông đường mà lỡ sanh con gái trước hay dùng gối làm nghẹt thở, trấn nước cho chết, nhà cầm quyền nhắm mắt làm ngơ để đạt thành tích gia đình 1 con.
CS còn lợi dụng pháp lịnh này làm tiền nữa như phần điểm báo của RFI “Bán trẻ sơ sinh của những gia đình vượt tiêu chuẩn một con”, dựa vào hai bài báo của hai tờ báo Pháp Le Figaro và Liberation đã phân tích ở trên.
Sau cùng, cái tội trời không dung, đất không tha, người người oán hận đó, Đảng CS coi như không có gì vì người CS tin “cứu cánh biện minh cho phương tiện”./.( Vi Anh)
Vi Anh
Nghe phần điểm báo liên quan đến Trung Cộng “Bán trẻ sơ sinh của những gia đình vượt tiêu chuẩn một con” của đài RFI của Pháp vào Thứ năm 12 Tháng Năm 2011, mà chưa dám tin ở lỗ tai mình. Phải tìm trên Internet hai tờ Le Figaro và Liberation để đọc hai bài báo gốc viết về thông tin nghị luận này - cho chắc ý. Coi rồi dù cắn răng dằn thế mấy từ lương tâm cũng thốt ra, “Trời ơi, TC ác gì mà ác dữ vậy.” Chẳng những Trung Cộng ác trong việc để cho đồ ăn thức uống độc hại tràn lan trong nước và trên thế giới, khiến hầu như nhãn hiệu made in China bây giờ thiên hạ coi như dấu hiệu hiểm nghèo. Thế vẩn chưa đủ. TC còn ác với trẻ em sơ sinh hoàn toàn vô tội vì các em đâu có chọn được cha mẹ để sanh ra, thế mà Đảng Nhà Nước lại hành tội những trẻ em này vì cha mẹ vi phạm pháp lịnh và kế hoạch của Đảng Nhà Nước CS chỉ cho mỗi gia đình gia đình 1 con thôi. TC để cho đảng viên cán bộ ở các tỉnh, quận, xã tịch thu đứa bé đem bán cho ngoại quốc làm con nuôi để lấy tiền bỏ túi riêng và tăng ngân sách địa phương để “cải thiện” cho đảng viên cán bộ như tỉnh ủy và ủy ban tỉnh Hồ Nam mới bị phanh phui đây.
Trước tiên chuyện cũ nhưng đang vẫn còn là thời sự dài dài, đồ ăn, thức uống “Made in China” nổi tiếng độc hại cho sức khoẻ con người và súc vật. Công luận nước Mỹ, thị trường lớn nhứt thế giới, bắt đầu bàng hoàng với những thức ăn cho thú cưng mà người Mỹ thích nuôi, do Trung Cộng xuất cảng sang Mỹ để bán. Con nào ăn vô không đau cũng chết. Kế đến là đồ chơi cho trẻ em có chất độc như trong sơn, màu bị Mỹ phát giác trả về cả tàu. Tiếp theo kem đánh răng có chất độc có người chết ở Mễ.
Và trở nên phổ thông là những tin đồ ăn thức uống của TC gây độc hại lan tràn khắp TQ và thế giới. Sữa bột pha độc chất melamine năm 2008, làm 6 em nhỏ thiệt mạng, 300,000 em khác ngã bệnh; thỉnh thoảng vụ này vẫn còn tái diễn. Làm giá sống bằng đậu lại để độc chất sodium nitrite cho to cọng, có vẻ tươi bóng ngon lành. Đậu đũa thấm đẫm thuốc trừ sâu. Sữa có pha hoá chất từ phế liệu da. Bánh bao nhưn làm bằng giấy cạt tông. Bánh bột có chất nhôm để nhiều bột nổi. Thịt heo phát quang vì nhiễm chất lân tinh. Thịt heo nhiễm chất hoá học vỗ béo, nuôi mau lớn. Gạo nhiều chất kim khí nặng trong đó có 10% chất cadmium rất độc. Còn hột dưa nhuộm màu có chất rhodamine. Trà sấy bằng ống thoát hơi máy nổ đầy chất than, monooxide. Thuốc Bắc đầy bụi bậm khi phơi trên sân, đường là chuyện quá phổ thông rồi. Măng tre làm bằng đũa tre ngâm độc chất hoá học hai ngày.
Nên hầu hết người mua cầm món đồ ăn, uống, thuốc lên thấy “made in China” thì đa số bỏ xuống, bỏ đi, dù giá rẻ.
TC làm đồ gian, đồ giả, đồ độc bán cho dân và cho thế giới chưa đủ.
Thứ đến, TC còn bán trẻ sơ sinh nữa. Báo Pháp Le Figaro thân chính và Libération thiên tả cùng một ngày đi một tin chấn động về TC. Nhà cầm quyền CS ở tỉnh Hồ Nam qua nhiều mánh khoé như làm giấy tờ giả để bán trẻ sơ sinh cho người ngoại quốc xin con nuôi. Bán liên tục, bán lâu rồi, bán có tổ chức, bán thành hệ thống. Những trẻ bị bán không phải là con cán bộ đảng viên lỡ ham vui, vi phạm luật gia đình một con của Đảng Nhà Nước, tìm cách che đậy tội của mình với Đảng để khỏi bị kỷ luật, mất chức, mất quyền. Cán bộ đảng viên có tiền có quyền có thể che dấu con ngoài kế hoạch không khó.
Những đứa trẻ bị bán đó là con của người dân lỡ có hơn 1 con, trái với chánh sách của Đảng Nhà Nước TC. Pháp lịnh gia đình 1 con của Đảng, phong tục trọng nam của người Trung Hoa, có con trai nối dõi gia đình làm người dân TQ thường phải vi phạm pháp lịnh Đảng nếu đứa con đầu lòng lỡ sanh là gái thì phải lén sanh thêm một đứa trai. Những người dân này bị phạt. Nếu không đủ tiền nộp phạt (khoảng 6.000 yuan, tương đương 600 euro). Đảng Nhà Nước bắt buộc cha mẹ phải giao con cho trại trẻ mồ côi của chính quyền địa phương, như buộc đem con đi thế nợ thời phong kiến vậy. Nhưng CS bạo hơn thời phong kiến, tịch thu đứa con luôn và giả mạo giấy tờ đem “bán” cho người ngoại quốc muốn nhận con nuôi.
Theo hai tờ báo Figaro và Liberation, người Mỹ và người Hoà Lan là những người bị nhà cầm quyền tỉnh Hồ Nam giả giấy tờ bán trẻ em dưới hình thức con nuôi, nhiều nhứt. Giá mua là 2000 Euros trở lên. Trại mồ côi của Đảng Nhà Nước, nơi tạm chứa những trẻ em ngoài kế họach cán bộ đảng viên CS tước đoạt của cha mẹ, được chia 100 euros khi giao đứa trẻ cho người mua nuôi. Còn cha mẹ đứa nhỏ thì chẳng biết và chẳng được đồng nào. Đảng Nhà Nước coi đưa nhỏ sanh ngoài kế khoạch là sở hữu của Đàng Nhà Nước, Đảng Nhà Nước tự do buôn bán như chủ nô thời nô lệ. Số tiền thu được một phần sung vào quỹ của Ủy Ban, một phần vô túi cho cán bộ đảng viên có chức có quyền, mà còn được “trên” khen là “hoàn thành và hoàn thành vượt mức kế hoạch gia đình 1 con”.
Theo Libération, hoạt động này rất phổ biến tại vùng đất nghèo đói Thiệu Dương (Shaoyang), tỉnh Hồ Nam kể từ năm 2003.
Tuần báo Caixin phanh phui tệ nạn này ra. Công luận trên các trang mạng ở TQ chấn động. CS Bắc Kinh nói sẽ mở cuộc điều tra.
Chuyện bán trẻ sơ sinh cho người ngoại quốc mới là một tập của truyện dài mà chánh sách một con của TC gây ra cho dân. Từ lâu lắm rồi để thi hành nghiêm chỉnh, đạt thành tích kề hoạch gia đình 1 con với trung ương, nhà cầm quyền địa phương siết dân. Nhà cầm quyền áp lực buộc dân phá thai, nạo thai, sa thải khỏi việc làm, đuồi nhà đi chỗ khác. Dân muốn có con trai nối dõi tông đường mà lỡ sanh con gái trước hay dùng gối làm nghẹt thở, trấn nước cho chết, nhà cầm quyền nhắm mắt làm ngơ để đạt thành tích gia đình 1 con.
CS còn lợi dụng pháp lịnh này làm tiền nữa như phần điểm báo của RFI “Bán trẻ sơ sinh của những gia đình vượt tiêu chuẩn một con”, dựa vào hai bài báo của hai tờ báo Pháp Le Figaro và Liberation đã phân tích ở trên.
Sau cùng, cái tội trời không dung, đất không tha, người người oán hận đó, Đảng CS coi như không có gì vì người CS tin “cứu cánh biện minh cho phương tiện”./.( Vi Anh)
No comments:
Post a Comment