Sunday, July 17, 2011

Món Nợ Không Thể Trả

Món Nợ Không Thể Trả
 
GS Trần Đình Ngọc
 
Thưa anh Bùi Tín,
Sau đây là những gì tôi suy nghĩ sau khi đọc bài: “Lời xin lỗi chân thành, món nợ 35 năm đến hồi phải trả” của anh.
Trước hết, tôi phải nói với anh điều này. Vài người bạn già (cỡ anh với tôi) bảo tôi khi tôi do dự nửa muốn nửa không viết bài này, rằng Bùi Tín đã đi theo Hồ chí Minh rất lâu, gần suốt cuộc đời, đã được thăng đến Thượng Tá, Phó Tổng biên tập báo Quân đội Nhân dân, được tín nhiệm cho ra ngoại quốc làm một kẻ trá hàng (ý kiến của họ) hòng giúp đảng CS Việt nhiều chuyện quan trọng. Thân phụ anh Bùi Tín là ông quan Thượng Thư Bộ Lại Bùi bằng Đoàn khi xưa hết lòng với Pháp thực dân từng báo cáo cho Pháp giết cơ man là người chống Pháp giành Độc lập cho Việt Nam, rồi cộng tác với Hồ, nếu Hồ giết Phạm Quỳnh (cùng con cả là Phạm Giao, để Trần huy Liệu cướp vợ Phạm Giao, chơi chán đưa ra Hà Nội giao cho Hồ vì Hồ rất thích chị hoa khôi Đồng Khánh này);  giết Ngô đình Khôi (và con trưởng), thì không cách chi Hồ dung thứ Bùi bằng Đoàn, một Việt gian cỡ bự. Nếu Hồ làm phước, lại cho Bùi làm hai nhiệm kỳ Chủ tịch Quốc Hội của CS Việt gian thì chắc là phải có dấu hỏi đặt ở ngay sau. Những vụ này, anh và nhiều người khác rành hơn tôi vì khi HCM cướp công toàn dân ngày Tổng khởi nghĩa 19-8-1945, tôi mới 13 tuổi đầu. Nhờ bố tôi soi sáng cho tôi biết từ ngày ấy nếu không tôi cũng ân hận ngàn đời vì đi theo HCM buôn dân bán nước.
Với cái cốt lõi của anh như thế, người Quốc gia trông mong gì sự hồi tâm phản tỉnh của Bùi Tín để mà thảo luận?  Ở đây tôi không muốn nêu lại những gì anh đã viết trong mấy cuốn sách vô giá trị, viết theo cảm tính của anh như Mặt thật, Hoa xuyên tuyết, Mây mù thế kỷ (mà tôi chưa đọc, chỉ coi vài trích đoạn trên báo, Net) một mặt anh khinh bỉ Quân lực Việt Nam Cộng hòa và chính quyền Vì dân, từ Dân, do Dân hoàn toàn Dân chủ, Tự Do của miền Nam, nhất là Tổng Thống Ngô dình Diệm, một lãnh tụ Quốc gia yêu nước thương dân khác hẳn cáo Hồ mà anh vẫn đội lên đầu mà không vạch ra những sai lầm chết người, những tàn ác dã man giết cả thảy 10 triệu đồng bào Việt, máu chảy thành sông, xương chất cao như núi Ba Vì của giặc Hồ, hàng triệu người thân của nạn nhân còn sống nhưng cũng như đã chết, hàng núi của cải, tài sản vừa bị thiêu rụi trong chiến tranh do giặc Hồ gây ra, vừa bị bóc lột chiếm đoạt ngang nhiên do cán bộ tham nhũng, độc ác của giặc Hồ lấy cớ là “giải phóng” và “cách mạng” lột hết của Nhân dân chỉ còn cái khố, đến nỗi ai nhìn vào xã hội VN ngày nay cũng đau xót, dù là người ngoại quốc không chút máu mủ với dân tộc Việt Nam.
Nhưng tôi nghĩ chúng ta, những người Việt Nam sinh trưởng trên giải đất hình chữ S, có quyền đồng đều, tôi xin nhắc lại là đồng đều,  trên mảnh đất ông cha chúng ta đã bao đời đổ xương máu, mồ hôi lập nên, chúng ta không nói ra những sai quấy, bạo hành của nhóm người cầm quyền - cả đôi bên - thì ai nói đây? Và tại sao chúng ta phải tránh né? Nếu chúng ta không nói ra những sự thật lịch sử thì chỉ năm, mười năm sau con cháu chúng ta sẽ không còn biết đâu là sự thật lịch sử nữa.
 
Thêm vào đó, người CS chuyên môn sửa lịch sử theo ý họ, họ bất kể sự di hại thế nào nhưng phải làm sao “thần thánh hóa” những gì thuộc về họ và “tồi tệ hóa” những gì của đối phương. Chắc anh không lạ khi xưa cán bộ CS tuyên truyền ở miền Bắc: Tàu bay của Mỹ là tầu bay giấy, xe tăng bằng cạc-tông. Mất mùa là tại thiên tai. Được mùa là tại thiên tài đảng ta v.v…Sơ qua thế đủ biết người CS nghĩ và làm như thế nào.
Nhưng thế giới ngày nay, mọi người rất ghét sự trí trá, gian dối, bịp lừa. Một đứa trẻ ở Âu châu hay ở Hoa Kỳ đã bị cho là nói dối thì không đứa trẻ nào chơi với nó nữa. Thày cô khinh nó và cha mẹ anh chị em nó cũng khinh nó. Đứa trẻ sẽ cô độc do chính sự gian dối của nó gây ra. Ngược lại, những đứa trẻ thành thực không nói dối là những đứa trẻ ai cũng yêu mến, ai cũng tin tưởng, chúng nói cái chi là người ta tin ngay. Tôi xin anh, với lương tâm một nhà báo, anh đừng nên phát ngôn điều gì mà lương tâm anh thấy xấu hổ. Anh viết rằng dù thế nào ông Hồ chí Minh cũng là một anh hùng dân tộc đã giải phóng dân tộc khỏi ách đô hộ của ngoại bang. Xin anh trả lời cho tôi những câu hỏi sau đây:
 
1.     Nước Việt Nam có cần một cuộc chiến tranh tiêu thổ và ý thức hệ mà HCM gây ra không? Một cuộc chiến tranh, trước sau chết 10 triệu người!
Theo tài liệu trong các Thư viện quốc tế, các nước châu Á Thái bình dương, sau thế chiến II, không phải chiến tranh mà giành được độc lập, tự chủ:
-Malaysia không phải đánh nhau, chính phủ Anh trả độc lập cho nước này năm 1957.
-         Phi luật Tân, Hoa Kỳ trả độc lập năm 1946.
-          Syria và Liban, do Pháp trả độc lập năm 1946.
-         VN, Ai lao và Cao miên do Pháp trả độc lập bằng Sắc lệnh của Tổng thống Pháp Vincent Auriole năm 1949 tức chỉ hơn 2 năm sau khi Hồ Chí Minh (HCM) tuyên chiến với Pháp ngày 19-12-1946. Cuộc chiến 1945-1954 gây thương vong cho cả triệu nhân mạng đôi bên Pháp và Việt Minh mà lẽ ra tránh được.
-         Hai nước Ấn và Pakistan do Anh trả độc lập năm 1947.
-         Miến (Myanmar) , Sri Lanka, Palestine, 3 nước này đều thuộc Anh đô  hộ  và Anh đã trả độc lập năm 1948.
-         Indonesia do Hà lan trả độc lập năm 1949.
-         Nhiều nước ở châu Phi, Mỹ latinh cũng đều như vậy,  họ được độc lập mà không tốn một giọt máu, một viên đạn, trong khi VN chết trước sau 10 triệu người (4 cuộc chiến), tài sản nhân dân mồ hôi nước mắt nhiều triệu đời người thiêu ra tro!
-         Đó là công lao lớn nhất của Hồ chí Minh và đảng CS đã làm cho dân tộc!!!
Xin anh Bùi Tín trả lời chính xác và công bình câu hỏi này.
Nếu không có HCM, (nước ta quá vô phước có y) cựu hoàng Bảo đại, vốn được người Pháp tín nhiệm, cũng sẽ được Pháp trả Độc lập qua tay Bảo Đại và cái dịch CS, vốn là cái mà toàn dân ghét, sẽ không có người du nhập vào đất nước khốn khổ của chúng ta như mọi người thấy từ 65 năm nay.
Không gây chiến tranh ắt không có Điện biên Phủ, sau đó sẽ không có cuộc cưỡng chiếm miền Nam VN, không có hơn 1 triệu tù cải tạo, không có hơn nửa triệu đồng bào liều thân ra đi vì trốn giặc Hồ và làm mồi cho cá biển Đông, tôi với anh cũng không phải lưu vong nơi xứ người, đất nước không phải là một cái thùng rác như hiện nay, nửa triệu phụ nữ không phải làm đĩ bán trôn nuôi miệng, nạn Hán hóa không đè nặng lên con tim mỗi người VN như hiện tại và VN không phải là một trong 10 nước nghèo đói, khốn khổ, vô văn hóa, văn minh nhất hành tinh! 
Mà HCM được cái gì? Chẳng qua y được mấy chục con đàn bà để chơi cho thỏa, nay cũng chết tan xác rồi! Còn dân tộc thì khốn nạn! Xú danh của y lưu truyền đến muôn đời! Y thực là quá dại! Hãy coi dân nguyền rủa Lê Chiêu Thống ra sao thì HCM cũng bị y như thế! Anh chống mắt mà coi!
(Cũng nói thêm: 1989-1991 Đế quốc Liên Sô tan rã, 22 QG bỏ chủ nghĩa CS là:
Đông Âu: Ba lan, Hung, Tiệp, Đông Đức, Albanie, Bulgarie, Roumanie và 15 nước thuộc Liên bang Sô Viết. Xương máu tốn rất ít, chỉ mấy lãnh tụ CS bị đền tội, dân chúng sung sướng, kết quả thu được là vô giá)
Vì sao HCM phải gây ra chiến tranh?
-         Vì Hồ phải tuân lệnh Liên Xô và Trung cộng, làm tên xung kích cho quốc tế CS đệ tam..
-         Vì có chiến tranh mới đẻ ra “cách mạng” theo chủ thuyết của Lenin; “cách mạng” mới đẻ ra đấu tranh giai cấp, đấu tranh giai cấp mới dễ dàng thực thi chủ nghĩa cộng sản, văn hoa hóa nó gọi là xã hội chủ nghĩa để người ta không nhờm gớm.
-         Xã hội Chủ Nghĩa hay Cộng sản chủ nghĩa do Liên Xô và Trung cộng muốn xích hóa cả toàn cầu, Việt Nam là cái nôi, quân đội Nhân dân Việt Nam là lính đánh thuê, xung kích quân đi tiên phong, Trung cộng yểm trợ mọi mặt để “xuất khẩu”  chủ nghĩa này đi khắp vùng Đông Nam Á châu và thế giới. Xã hội chủ nghĩa cũng chủ trương bần cùng hóa nhân dân vì nhân dân có đói nghèo thì:
-mới có sẵn lính để trường chinh chết cho chủ nghĩa CS
vì CS còn cần rất nhiều thanh niên chết cho lá cờ Đỏ (Đỏ một sao vàng cũng được vì cùng anh em với Đỏ 5 sao vàng, 1 lớn bốn nhỏ, hay Đỏ với búa liềm). HCM mơ tưởng một đại đồng thế giới không còn biên giới tổ quốc, tổ cò chi cả mà chỉ còn một QG CS cho toàn cầu, lãnh tụ CS, trong có Hồ, cai trị.
-cán bộ CS được phép bóc lột công khai dân chúng để làm giầu, cán bộ cần phải giầu từ đời cha tới đời con và cha truyền con nối mới trung thành với đảng, bảo vệ đảng vì bảo vệ đảng là bảo vệ tài sản của chính cán bộ và con cháu cán bộ. Cán bộ được ưu đãi vì cán bộ trung thành với đảng, dân bị cán bộ bóc lột công khai có đảng chống lưng nên dân càng ngày càng nghèo, dân hết đường thì dân sẽ xung phong ôm bom lao vào xe tăng địch nhiều hơn. Cán bộ và con cháu cán bộ quá giầu, càng giầu càng sợ chết nên phải sống để hưởng! Tâm lý này thông thường không có gì khó hiểu cả.Vì vậy đừng ngạc nhiên khi thấy dân trong nước càng ngày càng nghèo và những vụ cướp đất, cướp ruộng, cướp nhà của dân do cán bộ gây ra càng ngày càng nhiều.
   
 
2.     Cuộc cải cách ruộng đất (1950-1956).
Anh Bùi Tín viết nhiều nhưng thức giả miền Nam và cá nhân chúng tôi nghĩ anh chỉ đánh VGCS qua loa, phủi bụi, lấy lệ. Anh bỏ đi những sự thật lịch sử cực dữ tợn và dã man để chạy tội cho HCM và đảng CS. Khi chúng tôi nêu những điều đó ra thì anh lại bảo:” tôi, tức Bùi Tín, đã đứng về phía người Quốc gia nhưng người QG xô tôi trở lại với CS”.
Thực ra chúng tôi không xô anh trở lại hàng ngũ VC, trái lại chúng tôi rất mừng đã có thêm một người bạn, một chiến hữu chống VGCS đắc lực nhưng những hàng chữ của anh, kiểu nửa nạc nửa mỡ, nửa chân trong chân ngoài người nào đọc cũng thấy hoặc là anh trá hàng, hoặc là anh chưa phản tỉnh thật sự về với chính nghĩa dân tộc. Lời bàn ở đầu bài này của mấy ông bạn già của tôi chính là từ những bài viết của anh.
Người Quốc gia từ sau 1945 bị HCM và đảng VM giết hại  quá nhiều, họ muốn đánh lại VM như hai khu tự vệ Bùi Chu Phát Diệm nhưng lực họ còn kém trong khi VM được CS quốc tế yểm trợ, nhất là Liên Xô và Trung cộng, họ phải nhờ vào lực lượng Pháp ở Việt Nam để sống còn và tổ chức quân đội để chống VM. Họ không có cách nào khác hơn vì họ biết rõ HCM là cộng sản đệ tam quốc tế. Chính bố tôi đã bảo tôi việc này khi bố con tôi đi coi người Hải Phòng đón tiếp HCM xuống Cảng (khoảng 21-8-1945) để hiệu triệu dân Cảng cùng VM chống Pháp.
Trở lại với Cải Cách Ruộng Đất, anh hãy đọc lại những tài liệu đứng đắn về cuộc Cải Cách Ruộng Đất trong 5, 6 năm trời ở miền Bắc và Bắc Trung Việt. Là một cấp lớn trong QĐ và làm báo như anh, không thể nào anh không biết.
Tại sao phải giết cả nửa triệu nông dân bị qui chụp là địa chủ, phú nông? Nhiều tài liệu nói rằng đó là lệnh từ Moscow và Beijing, phải giết 5% nông dân Bắc Việt cho đủ số nên có nhiều người không phải là địa chủ, phú nông, cường hào, ác bá cũng bị “kích” lên để giết cho đủ số lượng ấn định. Nhiều người có công với HCM và kháng chiến chống Pháp như bà Nguyễn thị Năm (Cát hanh Long, chính tôi đã lui tới nhà bà ở đường Cầu Đất - Paul Doumer - Hải phòng, một tiệm buôn bán sắt rất lớn,  chơi với cháu của bà thời gian 1943-1946). Bà đã ủng hộ cho Việt Minh (VM) dịp tuần lễ vàng cả tấn vàng, đã dâng hàng nghìn mẫu ruộng nhưng HCM vẫn đem ra bắn đầu tiên trong đợt I CCRĐ.
Nửa triệu nông dân, cả những người đã có công với VM, đang làm chức việc Hành kháng tỉnh, huyện, xã và công an đã bị nhục hình, chôn sống chỉ để chìa đầu lên, cho trâu cày vào đầu cho chết chậm, bị chặt đầu, bị bắn…trong khi họ không có tội gì, hay chỉ có tội đi theo kháng chiến, nhường cơm sẻ áo cho lính ông Hồ, cho con trai con gái thoát ly gia đình phục vụ trong các đoàn thanh niên xung phong, phụ nữ cứu quốc. Có người trước khi bị bắn còn hô: “HCM muôn năm, VN độc lập muôn năm!”
Thế là nghĩa làm sao, anh Bùi Tín? Con người, lại là đồng bào, mà đối xử với nhau ác độc hơn chó sói, beo, hùm, sư tử…như vậy có nên được gọi là người hay không?(Nhà văn Dương thu Hương dám viết cả cuốn sách tôn vinh HCM như một vĩ nhân thế giới và dân tộc!! Tôi thật phục sự can đảm và trơ trẽn của chị!)
Toàn dân tin theo HCM từ ngày 19-8-1945 mà chỉ dăm năm sau, ông ta đang tâm giết 5% theo lệnh quan thầy để làm cuộc “cách mạng”. “Cách mạng” này là cách mạng gì vậy anh Bùi Tín, không giết sống 5% nông dân vô tội này thì cuộc “cách mạng” Liên xô không thành được sao? Máu của người VN sao đổ dễ dàng quá thế? Ở Hoa Kỳ, người ta rất khó lòng và tốn kém để giết một con chó già nuôi lâu ngày, nay bệnh hoạn không thể sống được nữa. Trẻ con người lớn trong gia đình rất đau đớn khi phải giao nó cho thú y sĩ chích thuốc ngủ, có đứa trẻ khóc thương nó cả tháng! Thế mà ở VN, HCM giết cả triệu người đồng chủng dễ dàng hơn người Hoa Kỳ giết một con chó! Quả là một bậc vĩ nhân có một không hai! 
 
Polpot giết gần 2 triệu người Cam bốt chắc cũng chỉ ác độc dã man đến thế! Mà tại sao phải giết? Giết người Việt chỉ vì phải theo lệnh quan thầy là Liên Xô và Trung cộng, giết như thế để làm gì? Xin anh trả lời cho biết. Anh có biết Luật pháp Anh-Mỹ-Pháp, khi giết một người thì phải giả tử nghĩa là lên ghế điện ra sao không?
Ngoài nửa triệu nạn nhân, còn cả triệu thân nhân vợ con, chồng con, cháu chắt cũng bị giết từ từ vì phong tỏa kinh tế họ, vì những đau thương tinh thần không có bút nào để tả. Vợ nhà thơ Hữu Loan là một thí dụ điển hình. Cuốn sách nhỏ:”Ba người khác” của Nhà văn Tô Hoài chính là một nhân chứng sống dù nó chỉ nói lên được một phần nghìn những sự thực. Đội xuống thôn ấp kiếm rễ, chuỗi tố cáo địa chủ để giết người vô tội nhưng chính các đội là những ổ dâm đãng, bậy bạ, tạo ra những lý do không-có-lý-do để giết người bằng được theo lệnh trên. Trường Chinh, TBT đảng đã nhẫn tâm giết cả cha mẹ dù hai ông bà này chưa bao giờ là địa chủ. Tội ác của HCM và đảng CS lấy bút nào mà tả cho hết được? Một lời xin lỗi với anh là đủ?
Rồi sau đó, nỗi ai oán của nhân dân ngùn ngụt bay lên làm mờ cả nhật nguyệt, HCM hèn nhát cho Trường Chinh ra nhận tội có sai lầm trong CCRĐ, nói rằng chính sách thì không sai lầm nhưng cán bộ tắc trách.
Giết nửa triệu người vô tội, đày đọa cả triệu toàn đàn bà con nít vô tội mà khi phát giác chỉ có một lời xin lỗi? Tôi nghĩ chỉ có chế độ của HCM mới có. Và ngày nay, anh Bùi Tín, anh lại bắt chước cái mửng đó để bảo VGCS xin lỗi nhân dân vì món nợ đã đến ngày phải trả! Người miền Nam rất lạ cho cái sự suy nghĩ nhảm nhí của anh, đã làm đến Thượng tá và Phó TBT báo Quân đội nhân dân.
Một bọn cướp đột nhập vào nhà anh, lấy thí dụ,  giết mấy đứa con anh, cướp của, phóng hỏa đốt nhà anh khiến vợ chồng anh dở sống dở chết, nay có người bắt bọn cướp xin lỗi vợ chồng anh. Anh nghĩ được không, anh tha tội cho chúng không? Đây không phải là một gia đình bị chết mà 10 triệu người bị chết thảm thương, thân nhân còn sống nay vẫn chưa quên được những mất mát đau đớn đó! 
Hitler là một nhà độc tài khát máu Đức đã làm mưa làm gió từ 1940-1945 ở Âu châu, một tay y giết không ít hơn hàng chục triệu người Âu châu nhưng y chỉ giết những giống người không phải người Nhật nhĩ Man (Đức). Trái lại, y rất trân trọng và bao bọc ngưòi Đức.
Còn HCM, y chỉ giết người Việt Nam nhưng sợ và quì mọp trước ngoại bang. Chửi Mỹ tàn tệ vậy vì lúc đó Liên Xô và Trung cộng ghét Mỹ nhưng nay lại nịnh bợ o bế Mỹ hơn ai hết!
(còn tiếp)
29-4-2010
GS Trần Đình Ngọc
(cựu Dân Biểu VNCH)

No comments:

Post a Comment